Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm thấy cánh tay phải cũng bắt đầu đau xót rồi.
Lôi Niểu Niểu cười to: “Ha ha, em chỉ chọc anh chơi, sau này em không nằm lên cánh tay anh nữa, không nỡ để anh đau.”
Cô đi tới sau lưng đưa bàn tay nhỏ bé lên xoa xoa vai anh: “Tốt hơn chút nào không? Em xoa xoa cho anh nha, quả thật là bắp thịt bên trái của anh đã cứng ngắc như hòn đá rồi.” Cô dùng sức bóp nắn ra.
Trong lòng Lý Thiên Mặc tràn đầy ngọt ngào, vợ anh thật là đau anh nha…. không phải đau lòng, mà là quá yêu thương anh rồi!
“Ai nha…” Lý Thiên Mặc kêu thảm, đột nhiên bả vai trái bị cô mạnh mẽ bóp, đau đến anh nhe răng nhếch miệng, không nghĩ tới sức lực của cô lại lớn như vậy.
Lúc này, tranh giải sắp bắt đầu, chiến đội L-G còn gào khóc đâu.
“Anh Mặc có được hay không nha? Có thể, hoạt động với chị dâu, hôm nay có thể đứng lên được không?”
“Phốc —” Tiểu Thao cười phun: “Lời này của cậu sao lại sơ bận như vậy chứ? Cậu là hỏi anh Mặc có thể ra sân hay không, hay hỏi anh Mặc có thượng chị dâu hay không vậy? Cậu không thể tách chữ “chị dâu” và chữ “thượng” ra nói à?”
Cát Mễ: “Tôi phun —- trong đầu cậu toàn là phân vàng thôi! Lão tử đang uống nước đâu, suýt chút nữa đã làm lão tử sặc chết! Câu nói của lão tử thuần khiết như vậy, cậu cũng có thể thay đổi ý nghĩa của nó. Cậu thật là không thẹn với danh hiệu “dơ bẩn cuồn cuộn”!”
Lôi Niểu Niểu trợn trắng mắt, đám người này thật không biết xấu hổ nha! Nhất là “dơ bẩn cuồn cuộn”, nói cái gì đến trong miệng anh ta đều là ý nghĩa đen tối.
Còn có Cát Mễ, luôn là “lão tử lão tử” treo trên méo!
Bất quá, những người này đều rất tốt, toàn thế giới nơi nào cũng có. Các loại ngôn ngữ vô cùng hỗn tạp.
Đáng giá nhắc tới chính là, Cái nhóm nói chuyện mà Lý Thiên Mặc thiết kế này có thể tự động chuyển đổi ngôn ngữ thành ngôn ngữ mình quen thuộc, có lúc hệ thống còn phun ra không ít từ ngữ lưu hành internet, chỉ cần Lý Thiên Mặc có cho vào, hệ thống sẽ tự động sắp xếp sao cho phù hợp.”
Cho nên, có lúc tạo ra rất nhiều trò cười.
Lôi Niểu Niểu vừa xoa bả vao cho Lý Thiên Mặc vừa nói: “hôm nay tranh giải em lên thế anh được không?”
Lý Thiên Mặc suy nghĩ nói: “Có thể.” Anh vừa nói vừa ghi danh tham gia trận đấu, trận đầu và trận thứ hai.
Nháy mắt chiến đội L-G nổ tung!
Tiểu Thao: “Ai nha trời ơi — mù! Tôi nhìn thấy cái gì? Anh Mặc báo trận đầu và trận thứ hai? Có phải tôi chưa tỉnh ngủ hay không?”
Cát Mễ: “Từ sau khi anh Mặc tạo ra nhóm nói chuyện này vẫn luôn đánh mấy trận cuối, hôm nay bị gì vậy? Cho dù tốc độ tay có cặn bã như thế nào đi nữa, cũng không thể đến nông nỗi đánh trận đầu và trận thứ hai nha?”
Tiểu Thao lập tức nói: “Ai nha trời ơi — tôi biết! Nhất định là chị dâu phát phúc lợi cho anh Mặc đâu, bàn tay của anh Mặc chúng ta run rẩy, lại không thể bỏ qua tranh giải, a ha ha ha — anh Mặc có dám phát video không?”