Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dù sao, bây giờ anh nhìn Lôi Niểu Niểu, chính là cảm thấy chỗ nào cũng đẹp, ánh mắt, mũi, miệng, đã hoàn toàn đẹp đến không diễn tả được.
Nhìn người khác, vẫn là không được…. nhất thời vẫn không thay đổi cái tật xấu này được.
Vị giáo viên kia vừa đi tới, Nhất thời Lôi Chân cảm thấy một mùi thúi của hồ ly tinh bay vào mặt…
Lôi Niểu Niểu rất bực mình cô! Vị giáo viên này, không có chuyện gì liền nhào tới phòng làm việc của Lý Thiên Mặc!
Để cho cô bắt gặp nhiều lần, căn bàn là Lý Thiên Mặc không nghĩ tới mặt kia, thái độ giống như đối với đồng nghiệp bình thưởng vậy, nhưng mà Lôi Niểu Niểu có thể cảm giác được nha! Vị giáo viên này mắt nhìn bạn trai cô lom lom, tuyệt đối là có lòng muốn phát triển thành tình yêu rất mãnh liệt!
Lý Thiên Mặc khách sáo gật đầu: “Niểu Niểu bị bệnh, tôi cùng cô ấy tới khám.”
“À…” Giáo viên cười, nhìn xẹt qua Niểu Niểu, sao cô lại không biết Lôi Niểu Niểu là bạn gái của Lý Thiên Mặc…. chuyện tấm thiệp hoa đào ồn ào đến toàn trường không ai không biết… cô chú ý Lý Thiên Mặc như vậy sao lại không biết!
Cô quét Lôi Niểu niểu, nhất thời cảm thấy ưu thế của mình rõ ràng là nhiều hơn.
Bàn về hình dáng, bàn về vóc người, cô cũng đều tốt hơn Lôi Niểu Niểu nhiều,hơn nữa, cô còn là giáo viên của trường cao đẳng như Yến đại! Người theo đuổi cô, rất nhiều….
Trước kia không cảm thấy Lý Thiên Mặc có cái gì, chỉ là một thằng nhóc chưa ráo máu đầu. Nhưng mà, từ sau khi anh trở lại trường học nhậm chức, lại xây dựng công ty của mình, Y Linh liền cảm thấy Lý Thiên Mặc vừa thành thục lại có mị lực.
Bây giờ dáng vẻ của Lôi Niểu Niểu cực kỳ thảm, sắc mặt trắng bệch, tóc ngắn rối bời.
Y Linh cố ý giơ ngón tay sơn màu đỏ lên cuốn cuốn lọn tóc, cô nhìn Lý Thiên Mặc, từ từ vẫy vẫy mái tóc dài.
Lý Thiên Mặc nhìn cô như nhìn mọt tổ mật mã vậy… cô vừa hất đầu, chính là biến mật mã Li thành Si.
Nhưng mà, Lôi Niểu Niểu không biết nha! Trong lòng không vui! Hừ —- người ta đẹp hơn em, em không bằng người ta!
Y Linh thấy mặt Lôi Niểu Niểu càng xanh, cười đắc ý, hỏi cô: “Cô sao vậy nha?”
Lôi Niểu Niểu nói: “Không sao cả….”
Đột nhiên Lôi Chân nói: “Còn có thể sao được nha, giữa trưa hai người ở nhà vận động mệt nhọc cỡ nào nha?! Anh nhìn xem đã biến Niểu Niểu nhà em thành ra thế nào rồi kia!”
Cô vừa nói, vừa tặc lưỡi: “Lý Thiên Mặc, anh không biết tiết chế chút sao?”
Lý Thiên Mặc: “…”
Anh không phản bác, đột nhiên Y Linh quan sát trên dưới anh một lần, Lý Thiên Mặc gật đầu, ngồi ở bên cạnh Niểu Niểu. Anh cầm tay cô, vô cùng nghiêm túc xin lỗi: “Thật xin lỗi…. đều là do lỗi của anh. Anh không nên mang em đi khách sạn quân C.”
Đều là do mâm tôm kia.
Y Linh trợn to hai mắt, cái quái gì! Ai nói Lý Thiên Mặc là chính nhân quân tử? Lôi Niểu Niểu mới bao lớn nha? Đã dẫn người ta đi khách sạn?
Đột nhiên Lý Thiên Mặc hắt hơi…. anh cầm khăn giấy xoa xoa mũi, Lôi Niểu Niểu nói: “Nha…. lúc nãy anh tắm thật nhiều lần, đừng để bị lạnh! Đều tại em… anh cũng đừng bị cảm. bây giờ em không thể lo cho anh được.”
Lúc này, Y Linh và Lôi Chân cùng bị kinh động!
Lúc nãy Lôi Chân nói như vậy là vì muốn tức chết Y Linh, bây giờ…. cô không nghĩ tới, hai người họ…: “Ai nha má ơi! Niểu Niểu, chị được nha! Hiệu suất thật cao nha! Tốc độ cũng rất nhanh!”
Còn tắm nhiều lần? Mới một buổi trưa, hai người…. nhiều lần như vậy nha?
Trong đầu Lôi Chân tràn đầy những ý nghĩ đen tối, “gào khóc” kêu to nha —-
Sắc mặt y Linh thật không dễ coi. Theo cô suy nghĩ, hai người này phải rất trong sáng nha!
Nhưng mà, Lý Thiên Mặc cùng Lôi Niểu Niểu hoàn toàn không có nhận ra… Hai người bọn họ không thèm để ý người chung quanh mà trao đổi ánh mắt, Lý Thiên Mặc nói:“Không sao, sức khỏe anh rất tốt, không bị cảm được.”
Lôi Niểu Niểu đánh lên bả vai anh nói: “Dáng người quả thật không tệ, đáng khen ngợi!”
Nói xong, còn ủi ủi anh, Lý Thiên Mặc đưa tay ôm cô nói: “Buổi tối, hai chúng ta còn phải luyện tập tư thế đó. Không luyện sẽ không quen.” Động tác của bộ yoga kia thật rất khó.
“Ừ ừ.” Lôi Niểu Niểu mau chóng gật đầu, cô mới vừa học… không tập luyện có lẽ sẽ quên thật!
Lôi Chân cùng Y Linh bị sét đánh đến…. đỉnh đầu bốc lên khói xanh!
Buổi trưa dày vò nhiều lần như vậy, buổi tối còn làm….