Lạc Y trợn trắng mắt, nhìn cái dáng vẻ tiện lúc tiểu Bạch quệt miệng, cô ấy rất muốn cào anh ta!
Tại sao ngày hôm qua tay cô ấy lại vụng về đến vậy, bắt cái gì không tốt, lại không bắt được một cái cây xương rồng…
Lạc Y tức giận trong lòng, bởi vì cô ấy biết rõ mình bị người ta lừa bịp, không lại không thể bỏ rơi được.
Giám đốc tài chính đẩy tiểu Bạch ra, vẻ mặt đầy tha thiết hỏi Lạc Y: “ Bây giờ chúng ta có thể đi được chưa?”
Lạc Y thầm nghĩ trong đầu: “Ai đồng ý đi ăn với anh?”
Lạc Y tức giận nói: “Tôi đã hẹn với anh rồi sao?”
Buổi sáng cô ấy đã hẹn với tiểu Bạch, bây giờ tiểu Bạch đến tìm cô ấy, cô ấy không tức giận gì cả. Nhưng anh chàng giám đốc tài chính này hơi phiền nhiễu.
Rõ ràng là cô ấy đã nói rất nhiều lần, hai người bọn họ không thể nào. Nhưng người đàn ông này lại giống như cao dán da chó, dính chặt lấy muốn xé cũng không xé ra được.
Có vẻ như giám đốc tài chính đó nghe không hiểu, anh ta bám đến cùng: “Chưa hẹn trước, nhưng bây giờ không hẹn trước được sao? Tôi cũng đã đặt bàn rồi, bây giờ không đi, không phải là rất lãng phí sao?”
Tiểu Bạch rất tức giận! Nói thế nào vậy? Đến anh ta nghe còn thấy ngứa tai, huống chi là Lạc Y!
Tiểu Bạch nhìn thấy Lạc Y đã nhíu chặt mày lại, anh ta đẩy người đàn ông kia ra, đi vào trong văn phòng của Lạc Y.
Anh ta đi tới bên cạnh Lạc Y, nhìn thẳng vào mắt cô ấy hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tối hôm qua chúng ta cùng ngủ chung một giường, hôm nay em đã thay đổi người khác rồi?”
Lạc Y lập tức đen mặt! Cô ấy mở to mắt, hung ác trợn mắt nhìn tiểu Bạch.
Nhưng tiểu Bạch nói không sai, đúng là tối qua bọn họ đã ngủ chúng trên một cái giường, cô ấy không có gì để phủ nhận.
Nhưng lời này nghe vào trong lỗ tai của người khác, lại biến thành một chiều hướng khác.
Nữ công tố viên bên cạnh và trợ lý cố nín không dám cười ra tiếng.
Tiểu Bạch lại tiếp tục nói: “Thật xin lỗi, tối qua đều do anh cả, dày vò em đến tận khuya mới ngủ, khiến hôm nay em không có tinh thần đi làm.”
“Phốc ——” nữ công tố viên và trợ lý cùng cười phun ra, bọn họ thầm nghĩ trong đầu: “Khó trách hôm nay vành mắt của thẩm phán Lạc đen thui… thì ra là tối qua chơi đùa quá muộn…”
Ha ha ha… Hai người đều thầm bật cười trong lòng, xem ra… mùa xuân của thẩm phán Lạc nhà bọn họ sắp tới rồi…
Sắc mặt của Lạc Y đen như đáy nồi, người đàn ông đang đứng ở cửa kia bỗng xù lông, làm ra vẻ như Lạc Y cho anh ta đội nón xanh, anh ta nổi giận đùng đùng chất vấn Lạc Y: “Trong lúc em đang hẹn hò với tôi, em còn tìm người đàn ông khác? Các người… tối qua các người còn ngủ với nhau?”
Người đàn ông kia như bị đả kích nghiêm trọng, lui về phía sau hai bước, hung tợn đạp cầu thang đi xuống tầng, vừa đi, anh ta vừa hét: “Đạo đức suy đồi hết cả rồi! Tôi sẽ đi tìm người giới thiệu! Tôi muốn phàn nàn về em! Người giới thiệu còn miêu tả em như là tiên nữ ấy! Không ngờ em lại là loại phụ nữ thủy tính dương hoa?”
Tiểu Bạch cảm giác có vẻ như mình đã gây ra họa lớn rồi…
Anh ta toét miệng cười với Lạc Y: “Em xem anh làm cho anh ta tức giận đến chạy mất rồi, về sau cái cao dán da chó này sẽ không quấn lấy em nữa.”
Lạc Y cười mà như không cười đáp lại anh ta: “Em cám ơn anh!”
Nữ công tố viên và trợ lý bên cạnh bật cười ra tiếng.