“Quản lý Lăng….”
Vẻ mặt Lusa sợ hãi nhìn cô.
Trong lòng đầy hối hận.
Nếu Lăng Vi định làm khó dễ cô ta thì sau này nhất định cô ta sẽ không thể ở đây nữa.
Lăng Vi cầm ly của mình lên, vừa rót nước vừa hừ: “Có thời gian rảnh rỗi nói luyên thuyên, làm xong việc rồi hả?”
Lusa xấu hổ nói: “Tôi đi làm việc.”
“Quản lý Lăng, thật xin lỗi… chúng tôi nói gì đó mong cô bỏ qua cho, tôi đi làm việc đây.” Anna cũng cầm ly của mình rồi rời đi.
Lăng Vi nhìn hai người kia.
Nói không thèm để ý là giả.
Đàn bà có ai nguyện ý nghe người khác nói xấu mình?
Trong lòng Lăng Vi buồn bực.
Nhưng cô không truy cứu chuyện này.
Ban đêm, Lăng Vi thực hiện xong huấn luyện ma quỷ, xoa mồ hôi rời khỏi phòng huấn luyện, cô gọi điện thoại cho chuyên gia Dương, nghiên cứu chuyện động cơ.
Tin tức tốn là… động cơ mới cơ bản định rồi, nửa tháng nữa là có thể lắp vào xe thử nghiệm.
Lăng Vi cực kì cao hứng, xem ra… năm trước cô quá vội vàng rồi.
Nói không chừng đầu năm sau Long Đằng có thể sản xuất ra khoản ô tô đàu tiên rồi.
Hôm sau Lăng Vi chạy tới kho hàng, vừa vào cửa liền thấy bốn chuyện gia đang hưng phấn thảo luận gì đó, Lăng Vi khẩn trương đặt hoa quả và nước khoáng xuống, nhanh chóng tới hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Có chuyện gì xảy ra sao?”
Chuyên gia Dương thấy cô tới liền vui vẻ ra mặt.
Ông ta đứng lên, hưng phấn chỉ dưới mặt đấy: “Tiểu Vi, cô xem động cơ này thế nào?”
Nói xong mở chốt, động cơ ong ong khởi động.
Lăng Vi cẩn thận nhìn chằm chằm ngạc nhiên: “Có phải tốc độ nhanh hơn rồi không?”
Hai mắt chuyên gia Dương sáng lên: “Cô có thể nhận ra sao? Ôi, cô gái nhỏ này quá giỏi rồi.”
“Thật sao? Thật sự tốc độ tăng lên sao? Chúng ta có thể lắp vào xe thử nghiệm một phen.” Trái tim Lăng Vi đập thình thịch, quả thật cô không tin vào mắt mình.
“Được, ngày mai tìm một chiếc xe phế loại thay thử xem.”
“Không được.” Lăng Vi lắc đầu: “Tôi đi mua một chiếc mới, xe cũ thử không đạt hiệu quả.”
“Xe mới? Rẻ nhất cũng hơn 10 vạn, quá lãng phí, cô có nhiều tiền vậy sao?”
Thời gian trước cô bỏ tiền trong người mua hết cổ phiếu, vừa muốn chăm sóc chú và anh ta, cô lại mua thêm xe mới, quả thật không lấy ra được hơn 10 vạn.
Cô nghĩ nghĩ nói: “Tôi để bạn mình làm thử nghiệm trước, nếu thực nghiệm thành côn thì tôi đi chuẩn bị tiền.”
Nói xong thì gọi điện thoại cho Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc nghiên cứu máy tình đến trình độ cao nhất, làm thực nghiệm bắt chước với anh ta mà nói thật sự chỉ là bữa ăn sáng mà thôi.
Lý Thiên Mặc đến đây, hai người lái xe đến căn cứ thực nghiệm của Lý Thiên Mặc.
Lý Thiên Mặc ngoại trừ mê máy tính thì chính là khoa học thực nghiệm.
Nói là căn cứ thực nghiệm thì thật ra nơi này chính là một nhà kho lớn mà thôi.
Lý Thiên Mặc kéo rèm cửa cuốn, cả nhà khó lớn bị gió thổi ào ào tới.
Sau đó anh ta lại kéo rèm cửa xuống.
“Cô ngồi trước một lúc đi, tôi làm vài thứ linh tinh trước đã.”
Lý Thiên Mặc mở laptop bắt đầu gõ gõ, Lăng Vi bày sổ vẽ ra bắt đầu vẽ tranh.
Hơn 1h sau, đột nhiên Lý Thiên Mặc lờ mờ ngẩng đâu fleen.
Sững sờ nhìn Lăng Vi, biểu tình vô cùng phức tạp.
Lăng Vi nhìn biểu tình anh ta không thích hợp, liền hỏi anh ta: “Xảy ra chuyện gì? Làm không được sao?”
“Không phải, thực nghiêm bắt chước này rất đơn giản, tôi đã chuẩn bị xong.” Lý Thiên Mặc bất đắc dĩ bĩu môi: “Nhưng mà… tôi vừa làm xong thì máy tình đột nhiên nhiễm vi rút.”
“Sao cơ?” Lăng Vi khẩn trương chạy tới, chỉ thấy màn hình của Lý Thiên Mặc…xuất hiện nhiều dữ liệu.
Tình cảnh này sao lại quen thuộc như vậy?