Hạ Tiểu Hi chờ dưới lầu, Lôi Tuấn từ trong xe thể thao nhảy xuống, Hạ Tiểu Hi nhanh chóng chạy tới bắt lấy cánh tay anh ta: “Hiện tại Vi Vi có nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta đi cứu cô ấy đi.”
Lôi Tuấn hỏi cô: “Cô ấy nói như thế nào?”
Hạ Tiểu Hi lặp lại lời của Lăng Vi một lần, nói Diệp Đình bắt nạt cô ấy, mỗi ngày bắt nạt cô ấy đến chết đi sống lại. Không phải nguy hiểm đến tính mạng thì là gì?
Lôi Tuấn đỡ trán.. thầm nghĩ: “Nhiều đàn bà đều muốn bị bắt nạt như vậy… em có biết không hả?”
Hạ Tiểu Hi gấp đến mức giậm chân, khuôn mặt rối rắm, chiếc miệng nhỏ không ngừng lẩm bẩm, Lôi Tuấn lắc đầu, thấy cô vẫn cứ lẩm bẩm, anh ta không nghe thấy cô nói gì liền thấy cô lúc thì vẩu môi khi thì xẹp xuống.
Hạ Tiểu Hi phẫn hận bất bình, đột nhiên phát hiện gương mặt Lôi Tuấn…sao lại dán lại gần cô làm gì? Hạ Tiểu Hi sợ tới mức lùi ra sau, Lôi Tuấn ép cô đến bức tường, Hạ Tiểu Hi chống tường, anh ta chống hai tay bên người cô, ép tới. Anh ta cúi người nhìn chằm chằm khuôn mặt cô: “Tôi nói em biết, em đừng tin Lăng Vi, cô ấy lừa em đấy. Loại chuyện này không thể tự thử nghiệm thì đừng bao giờ nghe ai nói.”
Trái tim Hạ Tiểu Hi đập thình thịch, cô không dám ngẩng đầu, Lôi Tuấn duỗi tay nâng cằm cô lên.
Hơi thở mang theo mùi rượu phả lên mặt cô, thật muốn mạng người ta. Hạ Tiểu Hi không dám thở, nhắm mắt muốn trốn. Lôi Tuấn hôn môi cô: “Em cô gái này có bị ngốc không vậy?” Ngốc nghếch làm anh ta muốn hung hăng gõ cho cô tỉnh táo, nhưng vẫn ngốc như vậy, làm anh ta thích vô cùng… Hạ Tiểu Hi trốn tránh, liều mạng đẩy anh ta ra, Lôi Tuấn nắm lấy tay cô để lên tường, hung hăng hôn cô.
Hạ Tiểu Hi mơ màng bị kéo lên xe sau đó suýt chút nữa mất luôn lần đầu tiên ở trên xe…
Nếu không phải bên ngoài cửa xe có người gõ cửa nói bọn họ chiếm vị trí đậu xe, hôm nay cô thật sự bị hạ trong tay Lôi Tuấn… nghe thấy tiếng gõ cửa, đột nhiên Lôi Tuấn tỉnh rượu ngồi lại lái xe đi. Quần áo Hạ Tiểu Hi xốc xếch ngồi đằng sau ôm quần áo, gương mặt đỏ bừng.
Lôi Tuấn đi dạo khắp tiểu khu nhà cô một vòng sau đó lại về lại dưới tòa nhá: “Vừa nãy..”
“Không có việc gì, tôi biết anh uống nhiều.” Hạ Tiểu Hi cắn môi ngẩng dầu, kiên cường nói: “Mau dừng xe cho tôi xuống, tôi xem như chưa có chuyện gì xảy ra.”
“…” Lôi Tuấn bị đả kích, cực kì không hài lòng nói: “Tôi uống nhiều nhưng có lý trí. Tôi biết mình đang làm gì. Hơn nữa hôn cũng hôn rồi, sờ cũng sờ rồi, sao lại xem như chưa có chuyện gì xảy ra chứ?”
Hạ Tiểu Hi cắn môi trừng anh ta, cô đã giả vờ rộng lượng rồi, sao anh cứ phải nói thẳng như vậy chứ?
Cứ nói như vậy không biết rất đáng giận hay sao?
Đột nhiên Lôi Tuấn quay đầu, nghiêm túc nhìn cô: “Nếu không… em làm bạn gái của tôi đi…”
“Hả?” Hạ Tiểu Hi cả kinh, ánh mắt ngấn nước nhìn chằm chằm anh ta: “Cái đó… nếu anh đơn thuần bị nụ hôn này thì tôi cảm thấy không cần đâu.” Cô cực kì bình tĩnh, cánh tay đặt lên tay mở cửa kéo: “Tôi đi trước… mẹ tôi còn chờ tôi mua nước tương.”
Nháy mắt Lôi Tuấn phát cáu, ông đây chẳng bằng một lọ nước tương.