Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ha ha, tôi chấp mê bất ngộ? Tôi làm như vậy còn không phải là vì để Quỷ Môn có thể tiếp tục truyền thừa tiếp hay sao!"

"Nhưng hai lão già các người thì sao? Thế mà còn đề phòng tôi, còn không chịu giao thần thuật của Quỷ Môn cho tôi!"

"Không chỉ như thế, thế mà hai người còn đánh tôi tàn phế!"

Nói đến đây, Chu lão tam đột nhiên trở nên vô cùng kích động, giọng nói cũng biến thành vô cùng chói tai.

"Ban đầu, năm đó hai người hoàn toàn có thể giết tôi là xong hết mọi chuyện, nhưng hai người lại dối trá buông tha cho tôi".

"Hai người có biết sau khi tôi bị phế đi đã gặp phải cái gì, trải qua chuyện gì không? Hai người có biết mấy năm nay tôi sống như thế nào không?"

Nghĩ lại những chuyện gặp phải mấy năm nay, Chu lão tam càng thêm trở nên điên cuồng, giọng nói cũng càng trở nên bén nhọn chói tai.

"Không, hai người không biết, loại người dối trá như hai người chỉ biết lo nghĩ cho mình, làm sao có thể để ý đến tên phế vật như tôi chứ?"

"Cho nên, bây giờ tôi chỉ muốn làm một chuyện, đó chính là báo thù, tìm loại người dối trá như hai người để báo thù!"

"Cho nên, mấy người hãy chết đi!"

Chu lão tam đột nhiên quát lớn một tiếng, tung một chưởng mạnh mẽ như chớp giật về phía đại sư phụ của Ngụy Lăng.

Đại sư phụ của Ngụy Lăng không có chút phòng bị nào, bị một chưởng đánh trúng ngực.

"Phụt!"

Đại sư phụ của Ngụy Lăng phun ra một ngụm máu tươi đỏ thắm, cả người như diều đứt dây, vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung.

Sau đó nặng nề rơi xuống đất.

"Đại sư phụ!"

"Đồ khốn nạn, ông muốn chết sao!"

Ngụy Lăng và nhị sư phụ đều hét lên một tiếng.

Gần như đồng thời, Ngụy Lăng xông về phía đại sư phụ của anh ta, mà nhị sư phụ thì xông về phía Chu lão tam.

"Người muốn chết chính là ông!"

Chu lão tam quát lớn một tiếng, lại mạnh mẽ đánh một chưởng về phía nhị sư phụ của Ngụy Lăng.

Nhìn thấy một chưởng khí thế mạnh mẽ này, nhị sư phụ của Ngụy Lăng tự biết không địch lại, đột nhiên lùi về phía sau.

Đồng thời lập tức tụ tập nội khí lên ngực, tạo ra một tấm chắn nội khí.

Nhưng tốc độ của ông ta vẫn còn quá chậm.

"Ầm!"

Một tiếng vang lớn vang lên, tấm chắn giống như một tờ giấy lập tức bị một chưởng của Chu lão tam đánh nát, bàn tay mang theo uy lực kinh khủng kia vẫn thẳng tiến không lùi đánh về phía ngực nhị sư phụ của Ngụy Lăng.

"Ầm!"

Không có chút bất ngờ nào, một chưởng của Chu lão tam đã đánh mạnh vào ngực nhị sư phụ của Ngụy Lăng trên ngực.

"Phụt!"

Nhị sư phụ của Ngụy Lăng cũng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra, nặng nề rơi xuống bên cạnh anh ta.

"Nhị sư phụ!"

Ngụy Lăng lại kêu thảm một tiếng.

Lúc trước bố anh ta bị trọng thương, mẹ anh ta không biết sống chết, bây giờ hai sư phụ của anh ta lại bị một chưởng đánh cho thương nặng, điều này khiến Ngụy Lăng hoàn toàn điên cuồng.

"A, tôi liều mạng với ông!"

Hai mắt Ngụy Lăng đỏ như máu, vọt về phía Chu lão tam như một con trâu đực giận dữ.

Nhìn thấy Ngụy Lăng xông tới, Chu lão tam lại không hề di chuyển, vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ.

Ông ta lạnh lùng thốt ra.

"Hừ, hai lão bất tử kia, bây giờ tôi sẽ giết đồ đệ của các ông, để các ông cũng thử nếm mùi vị mất đi tất cả".

"Ầm!"

Đúng lúc này, một kích toàn lực của Ngụy Lăng cũng đánh vào trên người Chu lão tam.

Nhưng lại không tạo ra bất cứ tổn thương nào cho Chu lão tam.

Không chỉ không khiến Chu lão tam bị thương, ngược lại còn bị khí thế cường đại bộc phát ra trên người Chu lão tam trực tiếp đánh bay.

"Lăng!"

Nhìn thấy đồ đệ bảo bối của mình bay ngược ra như diều đứt dây.

Hai người như rách cả mí mắt, kêu lên thảm thiết.

Hai người rất muốn đứng lên liều mạng với Chu lão tam, nhưng lại không có bất cứ sức lực nào.

"Chu lão tam, ông muốn báo thù, tìm chúng tôi là được rồi, đừng động vào đồ đệ của tôi!"

Nhưng Chu lão tam lại không nói gì, tiến lên hai bước, hung hăng dẫm chân lên trên mặt Ngụy Lăng, lạnh lùng nói.

"Yên tâm, tôi sẽ giết đồ đệ bảo bối của các ông trước, sau đó sẽ chậm rãi chơi với các ông!"

Chu lão tam dùng lực xuống chân, chuẩn bị giẫm nát đầu Ngụy Lăng.

"Lão già kia, dừng tay cho tôi!"

Đúng lúc này, Cao Phi đột nhiên hét to lên tiếng.

Giọng nói đột ngột của Cao Phi khiến mấy người đều giật mình.

Gần như đồng thời, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về vị trí mấy người Cao Phi.

Khi thấy mấy người Cao Phi đứng gần bọn họ như vậy mà bọn họ lại không hề có chút cảm giác nào.

Điều này khiến mấy người bao gồm cả Chu lão tam đều giật mình.

Ai nấy đều cho rằng mấy người Cao Phi là cao thủ.

Nếu không tại sao bọn họ lại xuất hiện ở đây lặng yên không một tiếng động, mà không một ai cảm giác được chứ.

Nhưng rất nhanh, khi Chu lão tam nhìn thấy mấy người Cao Phi đều là người bình thường không có chút nội khí nào.

Ông ta lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Mà trên mặt hai sư phụ của Ngụy Lăng lại tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Lúc đầu bọn họ cũng cho rằng mấy người Cao Phi là cao thủ.

Như thế, không chừng còn có thể cứu bọn họ một mạng.

Nhưng trên người mấy người kia lại không có chút nội khí dao động nào cả.

Nhìn cách ăn mặc của mấy người thì hẳn là sinh viên.

"Các cậu mau đi đi!"

Lúc này, Ngụy Lăng đột nhiên mở miệng quát.

Đương nhiên là anh ta đã nhận ra mấy người Cao Phi, anh ta đoán mấy người kia nhìn thấy anh ta bị giẫm lên, liền cho rằng anh ta bị ức hiếp, cho nên muốn đến hỗ trợ.

Ngụy Lăng biết chắc chắn hôm nay anh ta sẽ phải chết, nhưng lại không thể để mấy người bạn học của anh ta nộp mạng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK