Có điều cũng trùng hợp, Hoa Đình Văn cảm thấy khối đá kia là khối đá tốt nhất.
Bởi vậy ông ta nhất định sẽ bất chấp mọi thứ để mua được khối đá đó, lúc ấy ông ta đấu giá khối đá mã não Uẩn Hàm chân chính kia cũng sẽ đơn giản hơn.
“Không có đồ gì cả, nhưng chắc chắn Hoa Đình Văn sẽ bất chấp mua nó, đừng đế cho ông ta đấu giá thành công dễ như vậy!”
“Tôi hiểu rồi!”, Sở Vân Phi gật đầu, nhếch môi cười xấu xa.
Tất cà mọi người đều bị khối đá này thu hút sự chú ý, đầu tiên MC giới thiệu về xuất xứ của khối đá này cho mọi người.
Trong hầm mỏ nơi xuất hiện khối đá đó còn từng cắt ra được một miếng mã não nhỏ.
Vừa biết được kết quá này, tất cá mọi người ở đây đều trở nên kích động.
Ai nấy cũng xắn tay áo lên chuẩn bị tham gia đấu giá khối đá này.
MC không hề dài dòng, ngay lập tức tuyên bố bắt đầu đấu giá.
Lời của MC vừa dứt đã có người lên tiếng đưa ra một cái giá cao.
“Năm triệu!”
“Sáu triệu!”
“Tám triệu!”
Nhưng chắn mấy chốc giá tiền này đã bị mọi người điên cuồng che mất, chí sau vài giây đồng hồ ngắn ngủi, con số này đã vượt qua ngưỡng mười triệu.
Một miếng mã não trị giá hơn một trăm triệu, một số loại mã não tốt có thể lên đến mấy trăm triệu.
Tất nhiên mọi người sẽ không bỏ lỡ cơ hội phát tài cách bọn họ gần nhất này.
Mặc dù chưa chắc khối đá đó có thể cắt ra được mã não một trăm phần trăm.
Nhưng ai cũng muốn thử một lần, lỡ như đúng thì sao.
Ban đầu Sở Vân Phi còn định tham gia báo giá, nhưng thấy nhiều người ở đây điên cuồng tăng giá, anh ta cũng vui vì được thoải mái.
Chì chốc lát sau, giá đấu giá đã đạt tới con số trên trời là năm mươi triệu.
Đến lúc này, rất nhiều người không có đủ tài chính trong tay đều chỉ có thể bất đắc dĩ rời khỏi cuộc cạnh tranh.
Chỉ có một vài doanh nhân kinh doanh đá quý hàng đầu đến từ khắp nơi trên cả nước còn đang thi
nhau báo giá.
Trong quá trình này, cá Hoa Đình Văn và Tả Ngọc đều không tham gia báo giá.
Một lát sau, giá tiền đã đạt đến tám mươi triệu, hiện trường cũng chỉ còn lại khoảng hai đến ba người còn tranh nhau.
“Một trăm triệu!”
Lúc này, Hoa Đình Văn im lặng nãy giờ đột nhiên đẩy giá lên đến ngưỡng một trăm triệu!
Lần này, mấy doanh nhân kinh doanh đá quý đang chuẩn bị liều một phen kia chỉ có thể lưu luyến ngồi xuống.
Giá đấu giá đã tới mức độ này cũng đã đến giới hạn của họ.
“Một trăm năm mươi triệu!”
Hoa Đình Văn vừa dứt lời, Tả Ngọc ở bên cạnh lập tức nâng giá cao hơn tận năm mươi triệu.
Điều này khiến cho Hoa Đình Văn vô cùng phẫn nộ, ông ta quay sang quát Tá Ngọc.
“Tà Ngọc, con mẹ nó, chú có ý gì há?”
Hoa Đình Văn giận dữ, chỉ muốn ra tay đấm cho ông ta một cú ngay thôi.
Tả Ngọc cũng tỏ vẻ không vui: “Sao nào, cả anh và tôi đều biết trong khối đá này chắc chắn có đồ tốt, tại sao chỉ cho phép anh được đấu giá, còn tôi thì không được báo giá chứ?”
Hoa Đình Văn hung tợn trừng mắt nhìn Tả Ngọc, cuối cùng không nói thêm gì nữa.
Đúng như lời Tả Ngọc nói, bất kỳ ai cũng đều có thế tham gia đấu giá khối đá này.
Tả Ngọc là người có năng lực chì sau ông ta, dĩ nhiên có thế nhìn ra được điếm phi phàm của khối đá này và cũng muốn đấu giá được nó.
“Được, vậy đế xem ai trong chúng ta ra giá cao hơn, thứ này sẽ thuộc về người đó!”
Nói rồi, Hoa Đình Văn cũng nâng giá thêm năm mươi triệu.
“Hai trăm triệu!”
“Thế mới được chứ! Hai trăm năm mươi triệu!”
Sau khi lạnh nhạt khen một câu, Tà Ngọc cũng nâng thêm năm mươi triệu.
Khi Hoa Đình Văn chuẩn bị tiếp tục nâng giá, giọng sở Vân Phi đột nhiên vang lên.
“Ba trăm triệu!”
Nghe vậy, vè mặt của Hoa Đình Văn và Tá Ngọc đều trở nên lạnh lùng.
Sau khi nhìn thấy là sở Vân Phi, Hoa Đình Văn tức đến mức mặt mày tái mét.
Nhưng vì Ngụy Thành Bân đang ở bên cạnh nhóm
sở Vân Phi nên ông ta không thể ra tay.
Do vậy, ông ta chỉ có thể tức tối quát về phía sở Vân Phi.
“Thằng oắt này, mẹ nó, cậu cố tình phải không đấy?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK