Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Vương Dương Minh lại tràn đầy chấn động, ông ta thật sự không hiểu sao một kẻ bình thường có thể tiện tay bóp chết trong mắt mình như Diệp Viễn lại lợi hại như thế. Một Đại Tông Sư mà cũng chẳng phải đối thủ của anh.

Giờ phút này, chỉ có Cơ Hành Ba và Vân Khoát Hải là vẫn thong dong, ban nãy họ thấy rất rõ ràng.

Khi thuộc hạ của Vương Dương Minh ra tay, lúc nắm đấm còn cách Diệp Viễn chưa đến mười xen-ti-mét thì đã bị một tấm khiên vô hình chặn lại.

Điều này khiến cả hai biết Diệp Viễn không phải võ giả, cũng chẳng phải tu sĩ, mà là trên người có một loại bảo vật ngăn cản được đòn tấn công của võ giả.

Hơn nữa, ban nãy hai người cũng cảm giác được tấm khiên bảo vệ Diệp Viễn rất lợi hại.

Tuy nó chỉ xuất hiện không đến một giây, nhưng họ đều cảm nhận được khí tức khủng bố phát ra từ nó.

E rằng, ngay cả Võ Vương bình thường cũng không đánh nát được nó.

Sau khi biết được lý do, cuối cùng cả hai cũng hiểu được tại sao đám Diệp Viễn lại dám kiêu ngạo hống hách, không coi ai ra gì như thế.

Hóa ra là vì trên người có mang theo bảo vật siêu cấp, có thể ngăn cản một kích của Võ Vương.

Bảo vật như thế, người như họ cũng không chắc có được, mà một người thường như Diệp Viễn lại sở hữu bảo vật quý giá như vậy. Điều này khiến cả hai có hơi ghen tỵ.

Nhưng thoáng chốc, hai người đã dằn lòng tham trong lòng xuống.

Một kẻ bình thường như Diệp Viễn lại mang theo chí bảo như vậy thì chắc người cho anh bảo vật cũng chẳng phải hạng tầm thường.

Và đương nhiên đó cũng sẽ là bá chủ một phương.

Vì vậy, cả hai vẫn quyết định làm rõ thân phận của Diệp Viễn trước rồi nói sau.

Nếu phía sau Diệp Viễn thật sự có ông lớn nào đó mà họ không trêu vào được thì coi như chưa xảy ra chuyện gì hết.

Còn nếu người đứng sau Diệp Viễn chỉ là hạng vô danh tiểu tốt, đương nhiên họ sẽ cướp lấy bảo vật trên người anh.

"Nhóc con, rốt cuộc cậu là ai? Là đệ tử của ai?"

Cơ Hành Ba bình tĩnh nhìn Diệp Viễn nhưng lại lén lút dùng khí kình áp chế anh.

Chỉ cần Diệp Viễn nói ra thân phận người đứng sau anh thì ông ta sẽ lập tức quyết định giết chết hay thả Diệp Viễn đi.

Vân Khoát Hải thấy Cơ Hành Ba thế mà lại dùng nội khí bao vây Diệp Viễn trước thì không khỏi híp mắt.

Trong lòng thầm rủa: "Con cáo già!", sau đó cũng thả nội khí ra rồi nhanh chóng đánh tan một nửa khí kình của Cơ Hành Ba.

Diệp Viễn cảm giác được khí kình của cả hai đang bao vây lấy mình thì cười lạnh.

"Tôi là ai, với thân phận đó của các người thì vẫn chưa đủ tư cách để biết!"

"Còn nữa, chút mánh khóe cỏn con ấy của các người vẫn nên thu lại đi là vừa!"

Diệp Viễn nói xong thong dong xoay người lại, mấy luồng khí kình khủng bố bao vây lấy anh lập tức bị đánh tan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK