Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể dùng mắt thường nhìn thấy, mặt Vương Yến Phi sưng thành đầu heo.

Liên tiếp mấy cái tát giáng xuống, Vương Yến Phi hoàn toàn bị khuất phục, trực tiếp quỳ rạp trước mặt Tiểu Vũ, khóc rống lên.

“Tiểu tổ tông, tôi sai rồi, tôi sai rồi!”

Lần này, cuối cùng Tiểu Vũ cũng dừng tay.

“Da mặt dày thật, đánh đau cả tay tôi”.

Tiểu Vũ lắc lắc bàn tay nhỏ của mình, hung hãn liếc nhìn Vương Yến Phi, lúc này mới đi đến bên cạnh Lâm Tuyết và hỏi.

“Chị Tiểu Tuyết, chị muốn trừng trị thứ đàn bà xấu xí này thế nào, em giúp chị!”

“Cảm ơn em gái Tiểu Vũ!”

“Tiểu Tuyết, bọn họ là?”

Lúc này, bố của Tiểu Tuyết mới phản ứng lại, có chút tò mò nhìn về phía Lâm Tuyết.

“Bố, bọn họ đều là bạn con”, Lâm Tuyết vội vàng giải thích.

“Chào chú, cháu là Thẩm Tư Phàm, bạn trai của Tiểu Tuyết!”, Thẩm Tư Phàm lại chủ động tiến lên nói.

Nghe xong, bố Lâm Tuyết ngây ra một chút, ngay sau đó liền nói.

“Tôi biết cậu, cậu chính là cậu bạn học cùng đại học mà Tiểu Tuyết thường xuyên nhớ nhung!”

“Bố, bố nói lung tung gì vậy?”, Lâm Tuyết vội vàng mở miệng can bố nói tiếp.

“Bố có nói lung tung sao? Không phải con thường xuyên nhìn thằng nhóc này đến ngơ ngẩn?”

Lâm Tuyết lập tức đỏ mặt, vội vàng chuyển sang chủ đề khác.

“Bố, vừa rồi nghe bọn họ nói, bọn họ muốn bán đất, bán cái gì, còn cả em trai nữa, thật sự rơi vào tay bọn họ?”

Nói đến đây, sắc mặt bố Lâm Tuyết lập tức thay đổi.

“Aiz, chuyện này đều do bố!”

Sau đó, bố Lâm Tuyết liền giải thích chuyện đã xảy ra.

Sau khi bố Lâm Tuyết giải thích xong, mọi người mới biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Hóa ra bố của Lâm Tuyết, Lâm Y Quốc đã từng là một viên chức trong trấn.

Ông ta đã giúp cái trấn này thoát khỏi nghèo nàn lạc hậu, thu hút đầu tư khắp nơi.

Muốn tìm một vài công ty để mở rộng sản nghiệp thảo dược trong trấn.

Mặc dù trấn này nghèo khó lạc hậu, nhưng núi phía sau trấn có các loại thảo dược quý hiếm.

Là nguồn kinh tế quan trọng nhất với người trong trấn.

Nhưng vì người trong trấn cũng không học hành gì, đối với ngắt hái và quản lý thảo dược cũng không có lưu trình theo hệ thống.

Hơn nữa trấn khá dốc, đường xá cũng không được tốt lắm.

Vì vậy, hàng năm sau khi hái đc rất nhiều thảo dược, bởi vì không có lưu trình cất trữ theo hệ thống, cộng thêm vận chuyển không kịp thời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK