Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn rất muốn đi tới đối diện xem thử, nhưng cuối cùng anh cũng không làm thế.

Không biết vì sao, anh cứ có cảm giác chỗ đối diện không đơn giản.

Một sự chèn ép rất mạnh mẽ kéo về phía anh trong vô hình.

Sau khi đi một vòng bên rãnh trời này, Diệp Viễn phát hiện bên cạnh nơi này có rất nhiều cờ trận đã hoàn toàn bị phá hỏng.

Dường như những cờ trận này còn có lịch sử lâu đời hơn cờ trận ở bên ngoài, hơn nữa cũng phức tạp hơn.

Diệp Viễn nghiên cứu một lúc lâu cũng không nhận ra những cờ trận này được sử dụng cho trận pháp gì.

Sau khi nghiên cứu một lúc, cuối cùng Diệp Viễn vẫn không nghiên cứu ra được gì.

Diệp Viễn ở lại một lúc rồi rời khỏi đây.

Nửa giờ sau, Diệp Viễn quay lại hang núi.

Vừa đến hang núi, anh phát hiện lúc này mấy người nhóm Tiểu Vũ đang tiêu diệt toàn bộ những thực vật được trồng trong hang núi.

Hiện tại cả nhóm người đang đứng trên một vùng đất trống bàn bạc gì đó.

Thấy Diệp Viễn quay lại, mấy người nhóm Thẩm Tư Phàm và Phạm Thống vội vàng đi tới.

Thẩm Tư Phàm lập tức nói với Diệp Viễn: “Diệp Viễn, chúng tôi muốn mua lại toàn bộ đất ở nơi này để trồng thảo dược! Bây giờ công ty thuốc của chú Liễu đang rất thiếu thốn, nếu trồng thuốc ở nơi này sẽ có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề thiếu thuốc!”

Sở dĩ Thẩm Tư Phàm vội vã muốn mua lại mảnh đất này như thế hoàn toàn là vì muốn giúp Lâm Tuyết.

Đương nhiên khi nãy anh ta cũng nhận ra nơi này rất thần kỳ, nếu trồng thuốc ở nơi này, thì sau này Diệp Viễn luyện đan cũng không thiếu nguyên liệu nữa.

Đến lúc đó họ sẽ bán đấu giá những đan dược kia, như thế sẽ có một khoản thu nhập không nhỏ.

Vốn với tài sản của Thẩm Tư Phàm bây giờ, anh ta hoàn toàn có thể mua được mảnh đất này, hoàn toàn không cần hỏi ý kiến Diệp Viễn.

Nhưng anh ta vẫn làm thế, anh ta biết rõ tất cả của cải của mình đều do Diệp Viễn mang đến.

Trong vô thức, mấy người họ đã hoàn toàn xem Diệp Viễn như trụ cột của tất cả mọi người.

“Được, các anh gọi điện thoại cho chú Liễu nói với chú ấy đi, chuyện này do anh quyết định!”

Đương nhiên Diệp Viễn hiểu ý Thẩm Tư Phàm, thật ra anh cũng đang có ý đó, nơi này kỳ diệu như thế, đương nhiên anh cũng không muốn bỏ lỡ..

Huống hổ cánh rừng này còn dược liệu lâu năm và quý giá hơn, đương nhiên anh không mong những dược liệu này bị người khác lãng phí.

Nguyên nhân quan trọng nhất là tập đoàn Hạo Thiên để ý chỗ này như thế, anh càng sẽ không để người của tập đoàn Hạo Thiên có được nó.

“Hay quá, Diệp Viễn, tôi sẽ lập tức nói tin này với Lâm Tuyết!”

Thẩm Tư Phàm kích động lập tức đi tìm Lâm Tuyết.


Khi biết được tin tức này, Lâm Tuyết cũng kích động đến mức suýt bật khóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK