Cùng với những tiếng kêu la thảm thiết, mấy người kia đều đau đớn ngã xuống đất, điên cuồng cấu xé làn da của mình.
Chẳng mấy chốc đã có người cào nát mặt, có thứ gì đó trông như gián từ trong chui ra, cũng mang theo thứ chất lỏng màu đen có mùi tanh hôi.
Chẳng mấy chốc, đã có người nát chân, có người đầu xuất hiện cả cái hố, có người nổ cả tròng mắt, bụng người nào đó cứ nhấp nhô mãi…
Chẳng mấy chốc, cơ thể những người kia đã bắt đầu khô héo đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.
Cảnh tượng đó khiến Liễu Hạo Long và mấy ông lão đi cùng đều giật mình, bọn họ không hề lơ là.
Nhanh chóng ra tay muốn giúp đỡ những người kia loại bỏ thứ đó.
Thế nhưng, khi bọn họ sắp chạm vào các thành viên kia thì loài vật giống con gián kia đã to hớn nhiều và bay ra khỏi cơ thể những người đó.
Bay về phía bọn họ, nếu không phải họ có sức mạnh khổng lồ, đánh bay chúng trước thì e là kết cục cũng sẽ giống những người kia.
“Ha ha ha, đừng có tốn công tốn sức làm gì nữa, đó là cổ trùng khát máu mà tôi mất hai mươi năm vất vả luyện chế ra, đang lo không tìm thấy thuốc bổ, nào ngờ đám rác rưởi các người lại tự tìm đến!”
Chu Đằng điên cuồng cười ra tiếng, âm thanh như ma như quỷ khiến lòng người càng thêm khủng hoảng.
“Giết ông ta!”
Liễu Hạo Long biết người bên mình đã tiêu rồi, ông ta không chút do dự, đưa ra mệnh lệnh sáng suốt nhất.
Trong nháy mắt, Liễu Hạo Long cùng với ba ông lão kia đã đánh về phía Chu Đằng.
“Ha ha ha, tới rất hay, đúng lúc thử nghiệm loại công pháp mới của tôi!”
Chu Đằng cười lớn một tiếng, chủ động lao tới năm người Liễu Hạo Long.
Hai tay Chu Đằng lại có luồng khí đen quấn quanh.
Đám người Liễu Hạo Long vừa ra tay đã tung ra những sát chiêu.
Chu Đằng cũng thể hiện chiêu thức của ông ta, chính là vừa phòng thủ vừa dùng chiêu phá chiêu.
Tuy năm người Liễu Hạo Long vây công một mình Chu Đằng, nhưng không ai có thể tổn thương đến Chu Đằng mảy may.
Đôi bên chiến đấu tạo thành làn sóng lan ra đầy khủng bố, khiến cỏ cây hoa lá xung quanh bay ra xa, như biến thành đống đổ nát sau chiến tranh vậy.
Chỉ có chỗ của Diệp Viễn, năm mét vuông xung quanh anh vẫn bình yên vô sự, làn sóng khủng bố đó vừa vọt tới chỗ năm mét vuông đó đã tự động biến mất.
Mà Diệp Viễn đang định rời đi đã chợt dừng lại, bởi vì anh phát hiện công pháp của Chu Đằng dường như khá giống tiên thuật Quỷ Môn mà anh tu hành.
Điều này khiến Diệp Viễn khiếp sợ, chẳng lẽ đây cũng là người của Quỷ Môn, hơn nữa còn kế thừa được truyền thừa của Quỷ Môn.
Thời gian trôi qua, đôi bên đã chiến đấu gần năm phút, vẫn không thể làm gì được Chu Đằng.
Liễu Hạo Long biết rõ, Chu Đằng căn bản không dùng hết sức, dường như ông ta vẫn đang chơi đùa bọn họ.