Theo ghi chép trong truyền thừa Quỷ Môn thì Tiên Linh Ngọc Nhũ là một loại thánh dược chữa thương cao cấp có thể tái toàn cơ thể.
Trong giới tu hành, thứ này là báu vật vô giá mà mọi người sẵn sàng đánh nhau bể đầu để giành được.
Bởi ngoài khả năng trị thương ra, thứ này còn giúp tăng tu vi cho người tu hành, hiệu quả ngoài sức tưởng tượng.
Vốn dĩ Diệp Viễn cho rằng thứ này chỉ có ở Tiên Giới, không thể nào lại xuất hiện ở trần gian.
Thật không ngờ hôm nay anh lại tìm được thánh vật này ở bên dưới lòng đất của sa mạc Long Lĩnh, hơn nữa còn có số lượng lớn như thế này.
Rốt cuộc nó đã phải tích tụ trong bao lâu mới gom góp lại được nhiều như vậy chứ.
Anh biết rất rõ, thông thường những thứ này chỉ xuất hiện ở nơi có linh thảo diệu dược và linh khí thiên địa hội tụ, cứ cách một trăm năm mới sản sinh ra được vài giọt.
Vậy mà hiện tại ở đây lại có nhiều Tiên Linh Ngọc Nhũ như vậy, há chẳng phải nơi này đã tồn tại hơn vạn năm rồi hay sao?
Trong lúc Diệp Viễn ngẩn người.
“Phù phù!”
Tiếng hít thở nặng nề chợt vang lên.
Tiếng động bất ngờ này làm Diệp Viễn giật mình, anh quay đầu lại, nhìn thấy bên cạnh hồ Tiên Linh Ngọc Nhũ.
Có một con trăn to bằng vại nước, dài bảy, tám mét, trên đầu mọc bướu thịt hình tam giác màu xanh lá, trên mình phủ một lớp vảy đen.
“Giao xà vảy đen?”
Diệp Viễn nhìn một cái là nhận ra con mãng xà khổng lồ này ngay, nó chính là hung thú cực kỳ hung hãn trong giới tu hành được ghi chép trong truyền thừa Quỷ Môn.
Theo như những gì được ghi lại trong truyền thừa Quỷ Môn, loại giao xà vảy đen này là một loại giao long, con cháu của Long tộc.
Loài này đã bắt đầu tu hành ngay từ khi ra đời, khi tu hành tới một mức độ nhất định có thể tiến hóa thành giao long.
Sau khi tiến hóa thành giao long, nếu như không chết và vẫn tiếp tục tu hành thì thậm chí có thể tiến hóa thành Long tộc thực sự.
Bình thường loài này chỉ tồn tại trong giới tu hành nhưng đây là thế tục, làm sao nó lại tới được đây?
Trong lúc Diệp Viễn sững sờ không hiểu tại sao nó lại xuất hiện ở đây.
“Phù phù!”
Con giao xà vảy đen lại phát ra một tiếng thở nặng nề, đồng thời khổ sở trở mình.
Sau khi giao xà vảy đen lật được người lên, Diệp Viễn kinh hãi khi nhìn thấy một vết thương lớn ở vị trí cách đầu bảy tấc trên mình con giao xà vảy đen.
“Ồ, không đúng, nó bị vậy là vì đang lột xác tiến hóa!”
Rất nhanh, Diệp Viễn để ý thấy vết thương ở vị trí bảy tấc đó không phải là vết thương thật sự.
Mà là da thịt mới mọc ra sau khi lột xác.
Trong quá trình này, dường như con giao xà vảy đen này rất khổ sở, đau đớn, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng hít thở nặng nề, toàn bộ thân mình không ngừng quằn quại.
“Cơ hội tốt!”
Ban đầu Diệp Viễn còn lo con giao xà vảy đen này đang bảo vệ chiếc hồ này thì anh phải làm sao mới có thể lấy được Tiên Linh Ngọc Nhũ để trị thương.
Dù sao hiện tại anh cũng đang bị trọng thương, hoàn toàn không phải là đối thủ của con giao xà vảy đen này.
Đương nhiên, cho dù Diệp Viễn không bị thương thì e là anh cũng không phải đối thủ của loại yêu thú đáng sợ chỉ có ở giới tu hành này.