Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Oắt con, mày có biết ông đây là ai không? Ông đây là người của cậu Tô - Tô Vũ An nhà họ Tô ở thủ đô, mẹ nó mày dám ra tay với ông đây, cậu Tô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày, còn cả những người bạn này của mày cũng sẽ chết rất thảm".

Đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Diệp Viễn, ông tư Hoàng không chỉ không có chút e ngại nào, ngược lại còn mở miệng uy hiếp Diệp Viễn.

Sau khi đám người Cao Phi nghe thấy ông tư Hoàng lại là người của Tô An Vũ nhà họ Tô, sắc mặt mấy người đều biến đổi.

Nhà họ Tô ở thủ đô là hào môn số một, giống như các gia tộc nhà họ Tiêu, nhà họ Thượng Quan vậy.

Lần này, rốt cuộc mấy người Cao Phi cũng đã biết vì sao chị Thanh lại chủ động đứng ra xin tha thay bọn họ, hóa ra người này lại là người của Tô An Vũ nhà họ Tô.

Đối mặt với loại quái vật khổng lồ như nhà họ Tô, bọn họ lập tức sinh ra một loại cảm giác bất lực thật sâu cùng với cảm giác cực kỳ sợ hãi.

Mấy người bọn họ cũng đều là người ở thủ đô, địa vị gia đình cũng coi là không tệ, nhưng so sánh với loại quái vật khổng lồ như nhà họ Tô thì vẫn còn kém không chỉ một chút đâu.

Nhà họ Tô tùy ý động một đầu ngón tay thôi cũng có thể nghiền ép bọn họ mấy chục lượt vừa đi vừa về rồi.

Đừng bảo là nhà họ Tô, cho dù là Tô An Vũ cũng có thể tùy ý nghiền ép tất cả mọi người ở đây.

Mà Tống Học Đức lại vội vàng tiến lên, muốn bảo Diệp Viễn buông tha cho ông tư Hoàng này, đồng thời anh ta cũng chuẩn bị xin lỗi ông tư Hoàng.

Chỉ là Tống Học Đức vừa mới đi được một bước đã thấy Diệp Viễn dẫm mạnh một chân lên trên đùi ông tư Hoàng.

"Răng rắc!"

"A..."

Một tiếng xương nứt răng rắc vang lên cùng lúc với tiếng kêu thảm thiết của ông tư Hoàng.

Diệp Viễn tàn nhẫn quả quyết như vậy, điều này khiến mấy người Cao Phi và Tống Học Đức lại phải giật mình lần nữa.

Mà lúc này, Diệp Viễn lại giơ chân lên.

Tống Học Đức thấy thế lập tức kinh hãi, vội vàng hét lớn, muốn ngăn cản Diệp Viễn.

"Anh Diệp..."

Chỉ là, Diệp Viễn đã đạp mạnh liên tục mấy cú lên hai tay và một cái chân khác của ông tư Hoàng.

"Răng rắc..."

Lại có thêm ba tiếng xương nứt liên tục vang lên.

Toàn bộ tay chân của ông tư Hoàng đều đã bị Diệp Viễn đạp gãy.

Trong phút chốc, toàn bộ quán bar chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết của ông tư Hoàng.

Những người khác đều bị hành động tàn nhẫn này của Diệp Viễn làm cho cả kinh sững sờ ngay tại chỗ.

Tất cả mọi người đều không nghĩ tới, Diệp Viễn lại tàn nhẫn như thế, rõ ràng ông tư Hoàng này đã nói ra mình là người của Tô Vũ An nhà họ Tô ở thủ đô rồi.

Vậy mà Diệp Viễn còn dám ra tay với ông tư Hoàng, hơn nữa vừa ra tay đã tàn nhẫn như thế, trực tiếp đạp gãy tứ chi của ông ta.

"Xong rồi!"

Thấy cảnh này, Tống Học Đức lập tức ngồi bệt xuống đất như quả bóng da xì hơi.

Chỉ có hai người Cao Phi và Thẩm Hạo giờ phút này còn duy trì một chút tỉnh táo.

Hai người vội vàng tiến về phía Diệp Viễn, nói.

"Anh Diệp, anh mau đi đi".

Bây giờ mọi chuyện đã xảy ra, bọn họ muốn cứu vãn cũng đã không còn kịp rồi.

Mà bọn họ lại không hề có ý trách móc Diệp Viễn, dù sao anh cũng là vì giúp bọn họ.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì Diệp Viễn thực sự rất giống người anh em trước đây của bọn họ.

Bởi vậy, cho dù Diệp Viễn đã gây ra tai họa lớn như thế, nhưng bọn họ vẫn nghĩ cho anh.

Không phải là trách cứ Diệp Viễn, mà là bảo Diệp Viễn mau chóng rời đi nơi thị phi này.

Về phần Tô An Vũ trả thù, bọn họ chuẩn bị tự mình chống lại.

Diệp Viễn xoay người, bình tĩnh nhìn hai người, nói.

"Đi, tại sao phải đi?"

Cao Phi vội vàng nói: "Anh Diệp, anh mới tới thủ đô, có lẽ còn không hiểu rõ tình trạng ở đây, người này là người của Tô An Vũ nhà họ Tô, mà nhà họ Tô này lại là hào môn số một ở thủ đô, bây giờ anh phế bỏ người này, chẳng khác nào là đang vả mặt Tô An Vũ, chắc chắn Tô An Vũ sẽ đến gây sự với anh!"

Thẩm Hạo cũng nói theo: "Đúng vậy, Tô An Vũ này nổi tiếng là một cậu ấm ăn chơi có thù tất báo ở thủ đô, nếu gã tới, anh có muốn rời đi cũng không được nữa!"

"Cậu bạn, hai người bọn họ nói không sai, cậu mau đi nhanh lên, tôi sẽ tìm mấy người đưa cậu rời đi!", lúc này, ngay cả chị Thanh cũng đứng ra nói.

Nhưng Diệp Viễn lại tỏ ra khinh thường nói.

"Ha ha, chính là bởi vì tôi biết ông ta là người của nhà họ Tô, cho nên tôi mới ra tay đấy!"

"Nhà họ Tô ở trong mắt của tôi, chẳng qua chỉ là rác rưởi mà thôi, nếu người của nhà họ Tô dám đến, tôi không ngại giết thêm mấy người nữa đâu".

Diệp Viễn khẽ híp hai mắt lại, sát ý kinh khủng hiện lên.

Năm đó, anh đã bị người của nhà họ Tô và nhà họ Tiêu hãm hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK