Cảm giác những người này đã hẹn nhau xong xuôi, tối nay cùng hẹn chiến với mình.
Dường như Diệp Viễn đã nhìn thấy một vài âm mưu.
Nhưng ở lực lượng tuyệt đối trước mặt, tất cả âm mưu quỷ kế cũng chỉ là con hổ giấy mà thôi.
Thậm chí, Diệp Viễn hy vọng người hẹn chiến với mình càng nhiều càng tốt, thực lực càng mạnh cũng được.
Như vậy anh có thể đề thăng cảnh giới của mình nhanh hơn.
“Nếu đã như vậy thì tối nay sẽ đấu một trận sảng khoái!”
Vẻ mặt Diệp Viễn bình tĩnh, ánh mắt lóe sáng.
Hơn nửa giờ sau.
Tin tức ba người Trung Tam Dã Tường, Phệ Thiên Giáo, Cổ Thông Thiên hẹn chiến Diệp Viễn giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền khắp Sở Châu.
Sau khi các võ giả Sở Châu biết được tin tức này, bọn họ đều khiếp sợ.
Cũng càng bàn tàn sôi nổi.
“Trời ạ, cao thủ Cổ Thông Thiên mười năm nay không màng thế sự đã xuống núi rồi”.
“Đúng vậy, Cổ Thông Thiên mấy chục năm trước đã là cao thủ nổi tiếng, hôm nay ông ta lại xuống núi hẹn chiến với một tên nhãi không rõ tên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Nghe nói người đó tên là Diệp Viễn, đánh bị thương đệ tử quan môn của Cổ Thông Thiên là Cổ Hạo Nam, cho nên Cổ Thông Thiên này mới xuống núi huấn luyện tên nhãi Diệp Viễn này!”
“Thì ra là như vậy! Cái tên nhãi Diệp Viễn kia há chẳng phải sẽ trở thành vong hồn dưới tay Cổ Thông Thiên sao!”
“Chắc chắn rồi, Cổ Thông Thiên là nhân vật nào chứ, đây chính là cao thủ siêu cấp xếp thứ mười năm trong bảng xếp hạng cao thủ nước Hoa Hạ, Diệp Viễn này cũng chỉ là một tên vô danh tiểu tốt không có tiếng tăm mà thôi!”
“Cổ Thông Thiên trừng trị hắn chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay”.
“Vậy Cổ Thông Thiên muốn hẹn chiến với Diệp Viễn là để báo thù cho đồ đệ, nhưng tại sao Trung Tam Dã Tương và Phệ Thiên Giáo lại muốn hẹn chiến với Diệp Viễn?”
Có người lại đưa ra một nghi vấn mới.
Đồng thời cũng có càng nhiều người tò mò, rốt cuộc Diệp Viễn này là ai.
Tại sao có thể khiến cho người đứng đầu thế hệ trẻ nước Uy - Trung Tam Dã Tường, Cổ Thông Thiên xếp thứ mười lăm trong bảng xếp hạng võ giả nước Hoa Hạ và Phệ Thiên Giáo thần bí kia cùng nhau liên hiệp hẹn chiến.
“Diệp Viễn này rõ ràng là một kẻ điên mà”, có người đáp.
“Sai rồi, Diệp Viễn không phải kẻ điên, Diệp Viễn chính là một cao thủ siêu cấp”, có người lập tức phản bác.
“Nghe đồn người này nửa năm trước hoành hành ngang ngược ở nước Uy, đánh bại vô số cao thủ của nước Uy này, cuối cùng còn ngủ với người phụ nữ của Trung Tam Dã Tường”.
“Mà khi đó Trung Tam Dã Tường đang bế quan nên không biết chuyện này!”
“Mà thời gian gần đây, Trung Tam Dã Tường xuất quan, nhưng phát hiện người phụ nữ của mình lại mang thai, lúc này mới biết mình đã bị Diệp Viễn cắm sừng”.
“Cho nên Trung Tam Dã Tường liền tới nước Hoa Hạ tìm Diệp Viễn quyết chiến, cứu vãn mặt mũi của mình”.
“Không thể nào, Diệp Viễn phách lối vậy sao?”
“Đương nhiên, Diệp Viễn có thể nói là tấm gương của thế hệ tôi mà!”
“Nhưng người này phách lối như vậy, sao tôi chưa từng nghe nói đến danh tiếng của hắn?”
“Vì anh quá quê mùa đấy!”
...