Mắt thấy kỳ hạn ba tháng cách ngày càng gần.
Đám người trưởng trấn lại bắt đầu mưu đồ kế hoạch mới.
Rất nhanh, Vương Yến Phi xuất hiện.
Mỗi ngày đều chăm sóc Lâm Y Quốc, dần dần Lâm Y Quốc có cảm tình với Vương Yến Phi.
Mà chuyện này nhận phải sự phản đối của Lâm Tuyết, nhưng Lâm Y Quốc vẫn nhất quyết ủng hộ Vương Yến Phi.
Vì thế ông ta đã từng vì Vương Yến Phi mà cãi nhau với Lâm Tuyết một trận.
Thật ra thì một tháng trước Lâm Tuyết chạy khỏi nơi này, ngoại trừ trốn bọn cho vay nặng lãi, còn vì một nguyên nhân đó là bố cô ta luôn tin tưởng Vương Yến Phi, ngược lại không tin đứa con gái ruột này.
“Bố, trước con đã nói gì, con đã bảo Vương Yến Phi này chắc chắn không phải thứ tốt đẹp! Bố còn không tin!”, Lâm Tuyết uất ức nói.
Lâm Y Quốc vô cùng hối hận: “Đứa bé ngoan, đều là lỗi của bố! Là bố hồ đồ, chuyện này bố xin lỗi!”
“Bố, bây giờ có phải em trai đang ở trong tay bọn họ không?”, Lâm Tuyết lại hỏi.
“Đúng, cũng không biết mấy tên khốn này đã làm gì em trai con rồi?”, Lâm Y Quốc có chút lo lắng hỏi.
“Tên khốn kiếp, đúng là táng tận lương tâm!”
Lúc này, Thẩm Tư Phàm chủ động đứng dậy.
“Chú yên tâm, chuyện này giao cho cháu xử lý!”
Là bạn trai của Lâm Tuyết, Thẩm Tư Phàm sau khi nghe xong lời kể của Lâm Y Quốc, anh ta cũng vô cùng tức giận.
Dù không phải bạn trai của Lâm Tuyết, anh ta gặp chuyện này cũng sẽ quản.
Tiểu Vũ ở bên cạnh nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng lộ vẻ tức giận.
Lôi vạt áo của Diệp Viễn và nói.
“Anh, chúng ta giúp chị Tiểu Tuyết một tay được không!”
Diệp Viễn lập tức gật đầu, đương nhiên anh sẽ quan tâm chuyện này, không chỉ vì Lâm Tuyết là bạn gái của Thẩm Tư Phàm, cũng vì vừa rồi Lâm Y Quốc đã nhắc đến tập đoàn Hạo Thiên.
Tập đoàn Hạo Thiên đột nhiên tập trung tất cả nhân viên đến tỉnh Tiềm Long, tất nhiên sẽ có hành động lớn.