"Vậy thì cứ làm theo ý của ông cụ Lục đi!"
Thật ra thì Ngụy Thành Bân muốn thẳng tay giết chết đám người kia, nhưng ông cụ Lục đã lên tiếng cầu xin thay bọn họ thì ông ta cũng chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi vấn đề đã được giải quyết.
Ông cụ Lục dẫn Diệp Viễn cùng Ngụy Thành Bân đến phòng tiếp khách uống trà trò chuyện.
Đám người Phạm Thống thì không có hứng thú với việc uống trà. Bây giờ bọn họ đều đang lựa chọn vài viên đá thô để thử xem vận may của mình thế nào.
Cho nên bọn họ liền bắt đầu lựa chọn kỹ càng những viên đá thô có trong phòng triển lãm.
Mấy người đi vài vòng trong phòng triển lãm, cuối cùng mỗi người đều chọn được cho mình vài viên đá thô.
Sau đó mọi người lại đi đến một số phòng triển lãm bên cạnh để chọn lựa thêm đá thô.
Chỉ có điều khi mấy người có mặt tại phòng trưng bày cuối cùng chuẩn bị trả tiền cho những viên đá thô thì...
Một người đàn ông cao lớn đẹp trai đột nhiên lên tiếng.
"Các vị, tôi cũng có hứng thú với những viên đá thô này. Tôi trả giá một trăm ngàn".
"Xin chào cậu Tả!"
Chủ phòng triển lãm nhìn thấy người đàn ông này thì vội vàng cung kính chạy lại tiếp đón.
"Ừm!"
Người đàn ông trẻ tuổi được gọi là cậu Tả khẽ lạnh nhạt gật đầu với ông chủ.
"Gói hết số đá này lại cho tôi!"
"Được!"
Ông chủ vội vàng gật đầu rồi nhanh chóng chất đá lên.
Thấy vậy, Tiểu Vũ liền cảm thấy có chút khó chịu.
"Này, số đá thô này là do chúng tôi lựa chọn trước. Ông không biết nguyên tắc đến trước được trước hay sao?"
Cậu Tả lạnh nhạt liếc nhìn Tiểu Vũ một cái rồi mới nói.
"Em gái, ở chỗ này không có chuyện đến trước được trước, mà ai trả giá cao hơn thì mới giành được. Bây giờ tôi ra giá cao hơn cô thì tất nhiên số đá này thuộc về tôi!"
"Nếu như các người muốn thì cứ tăng giá lên đi!"
Chủ phòng triển lãm cũng vội vàng nói: "Đúng vậy, cậu Tả nói đúng. Nếu như mấy người đẹp muốn có số đá này thì tất nhiên đều có thể tự tăng giá!"
"Tôi trả giá một triệu!"
Tiểu Vũ phất tay nâng giá lên một triệu.
“Tôi trả giá một triệu mốt!”, cậu Tả thản nhiên ra giá.
"Hai triệu!"
Tiểu Vũ rất khó chịu, liền nâng giá lên hai triệu.
"Hai triệu mốt!", cậu Tả vẫn thản nhiên nói.
“Năm triệu!”, Tiểu Vũ lại nâng giá.
Mức giá này khiến cho ông chủ mỉm cười sung sướng, giá của tất cả số đá này cũng chỉ khoảng một trăm ngàn mà thôi.
Bây giờ giá cả được nâng lên gấp nhiều lần, cũng tương đương với việc ông ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền.
"Năm triệu mốt!", cậu Tả thản nhiên thêm một trăm ngàn.
"Nếu như anh thích vậy thì số đá này thuộc về anh, tôi không cần nữa!"
Nói xong, mấy người Tiểu Vũ, Thẩm Tiểu Tiểu cùng Lâm Hàn Tuyết đều quay người rời đi.
Tiểu Vũ đột nhiên ngừng nâng giá khiến cho cậu Tả sửng sốt.
Vốn dĩ ngay từ đầu anh ta đã để ý đến ba người đẹp này.
Vì vậy nên anh ta mới cố ý đến đây nâng giá, mục đích chính là để kết bạn với mấy người này.
Sau đó còn nhân cơ hội này mà thể hiện ra sự giàu có của mình.
Quả nhiên, sự tình đã tiến triển theo đúng quỹ đạo mà anh ta mong đợi.
Chỉ không ngờ đấu giá được nửa chừng thì Tiểu Vũ lại đột nhiên không nâng giá nữa.
Sau khi sửng sốt mất một lúc, cậu Tả cuối cùng cũng nhận ra Tiểu Vũ đang trêu đùa mình.
Cô ấy cố tình khiến cho anh ta phải nâng giá.
Tuy rằng bị người đẹp trêu đùa nhưng cậu Tả cũng không hề tức giận.
Ngược lại trên khóe miệng của anh ta lại hiện lên một nụ cười gian xảo.
Ngay sau đó, mấy người Tiểu Vũ đã đến một phòng triển lãm khác để chọn thêm đá thô.
Đến lúc mọi người chuẩn bị trả tiền thì người họ Tả kia lại tươi cười sỗ sàng bước tới, tự cho mình đẹp trai.