Bóng người Tiêu Thiên Minh thoắt động, chốc lát đã xuất hiện ngay đằng sau Trung Tam Dã Khào.
Anh ta lại tung ra một quyền.
Quyền ấy nện mạnh vào giữa lưng Trung Tam Dã Khào.
"Phụt!"
Trung Tam Dã Khào hộc máu tươi, cả người lại bay về phía trước.
Lúc này, thoắt cái Tiêu Thiên Minh đã xuất hiện đằng trước Trung Tam Dã Khào.
"Ầm!"
Lại thêm một quyền nữa, Trung Tam Dã Khào lại hộc máy bay ngược ra ngoài.
Bóng người Tiêu Thiên Minh lại biến mất.
Cứ như vậy mấy lần, cơ thể của Trung Tam Dã Khào như một cái bao cát đỡ đòn bị Tiêu Thiên Minh dùng nắm đấm tung qua tung lại trên không trung.
Dù sao Trung Tam Dã Khào cũng là cường giả cấp Bán Vương, cơ thể vô cùng cứng rắn.
Dẫu bị Tiêu Thiên Minh oanh tạc dữ dội ông ta vẫn không có dấu hiệu toi đời.
Chẳng biết đã qua bao nhiêu nắm đấm, khí tức của Tiêu Thiên Minh cũng trở nên hơi loạn, giờ mới chịu dừng lại.
Lúc này, cơ thể của Trung Tam Dã Khào cũng rơi tự do xuống mảnh rừng.
Vào giờ phút ấy, cả người ông ta không có chỗ nào lành lặn mà đều chi chít dấu nắm đấm đỏ ửng.
Sắc mặt ông ta cũng vô cùng chán nản.
Tiêu Thiên Minh không ngờ Trung Tam Dã Khào lại mạnh đến thế, dù nhận của mình hơn trăm quyền mà vẫn còn sống nhăn răng.
Điều này khiến người luôn kiêu ngạo như anh ta hơi tức giận.
Ngay sau đó, anh ta vung tay lên, một ngọn lửa màu đỏ bùng cháy.
Vào lúc Tiêu Thiên Minh định dùng ngọn lửa ấy chấm dứt sinh mệnh của Trung Tam Dã Khào.
Sắc mặt anh ta bỗng thay đổi, chuyển mắt sang nhìn về đằng xa.
Ở nơi ấy có vài luồng khí tức đầy mạnh mẽ đang lao về phía anh ta.
Diệp Viễn dẫn theo bọn Hiên Viên Dương Vũ đang đến cách Tiêu Thiên Minh hơn năm nghìn thước cũng nhìn về phía xa.
Chỉ một cái liếc mắt, Diệp Viễn đã nhận ra ngay người tới là ai.
Cả sáu người vừa tới kia đều toát ra luồng khí đầy áp lực, hơn nữa còn là người nước ngoài.
Hai lão già tóc vàng mắt xanh mặc trường bào màu xám trong số đó là lợi hại nhất.
Sau đó là hai người đàn ông trung niên mặc trường bào màu trắng, tay cầm gậy phép.
Cuối cùng là hai người da đen thân hình vạm vỡ, cởi trần, khoe cơ bắp rắn chắc như hai con rối to lớn.
Vừa gặp Diệp Viễn đã biết ngay bọn họ là ai.
Họ là người của đoàn hiệp sĩ, thần giáo Quang Minh và giáo phái Thái Dương.
Một lát sau, sáu người kia đã xuất hiện bốn phía xung quanh Tiêu Thiên Minh.
Họ bao vây anh ta ở giữa.
Trung Tam Dã Khào vừa thấy sáu người kia thì bèn thở phào nhẹ nhõm, ông ta biết mạng của mình coi như giữ được rồi.
Tiêu Thiên Minh nhìn sáu người có khí thế không hề kém cạnh mình kia không khỏi nhíu mày.