Bởi vì Diệp Viễn quá trẻ, một người chưa đến ba mươi thì sao có thể đạt tới cảnh giới Võ Thánh trong truyền thuyết chứ.
Dù Diệp Viễn bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ thì cũng chẳng thể nào làm được, vì vốn dĩ trên đời này không có loại yêu nghiệt ấy.
Sau khi phủ định suy nghĩ kia, Cơ Hành Ba và Vân Khoát Hải lại nghĩ đến hai khả năng cuối cùng: Một, Diệp Viễn chính là tu sĩ không tu luyện con đường võ đạo, hai là trên người Diệp Viễn có thứ gì đó ngăn chặn được đòn tấn công của võ giả.
Để chứng minh cho suy nghĩ ấy, cả hai khẽ ra hiệu cho Vương Dương Minh.
Lúc này, Vương Dương Minh cũng nghĩ tới gì đó, lập tức ra dấu với thuộc hạ sau lưng.
"Giết chết nó cho tao!"
Giờ phút này, tên thuộc hạ kia cũng hết sức buồn bực, là một Đại Tông Sư có thể hoành hành trong giới thế tục, hôm nay lại bị Diệp Viễn nói là con kiến.
Sao hắn ta có thể chịu nổi sự sỉ nhục ấy cho được.
"Thằng ôn thối tha, đi chết đi!"
Chỉ nghe thấy tên thuộc hạ của Vương Dương Minh quát to, bước chân nhoáng lên đã xông về phía Diệp Viễn như một mũi tên.
Lần này, hắn ta gần như dùng hết toàn bộ sức mạnh, định đánh chết Diệp Viễn chỉ bằng một quyền.
Để cho Diệp Viễn biết thực lực của một Đại Tông Sư trong giới võ đạo là như thế nào.
Đối diện với nắm đấm nhanh chóng lao tới của tên kia, ánh mắt của Diệp Viễn lại không thèm ngước lên dù chỉ một chút.
Anh vẫn cứ chắp tay sau lưng, thong dong đứng im tại chỗ.
"Hay là tên nhóc kia sợ tới ngu người rồi?"
Một đám quần chúng xung quanh không hiểu gì, thấy Diệp Viễn cứ đứng im trước đòn tấn công của hắn ta thuộc hạ của Vương Dương Minh thì cho rằng Diệp Viễn bị dọa đến không kịp phản ứng lại.
"Haiz, kết quả của làm màu là vậy đó!"
Có người chế nhạo, dường như họ đã thấy được kết quả Diệp Viễn bị một chưởng đánh chết.
"Ầm!"
Một tiếng trầm đục chợt vang lên.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Viễn chết chắc rồi.
Nhưng ngay sau đó, mọi người kinh ngạc thấy cánh tay đang đánh tới của hắn ta thuộc hạ nổ cái bùm.
Cả người cũng trực tiếp bay ngược ra sau với tốc độ như tên lửa rồi đập nát cả cánh cửa khách sạn.
Sau khi bay ra khỏi cửa khách sạn, cơ thể hắn ta vẫn chưa dừng lại.
Sau khi bay giữa không trung hơn mười mét thì rớt xuống đất, còn trượt thêm mười mấy mét trên mặt đất mới dừng lại được.
Tất cả mọi người nhìn vết máu kéo dài trên mặt đất mà như hóa đá.
"Không thể nào!"