Cảm nhận được môt chút Nguyên anh đã ngưng tụ thành thực thể, khóe miệng Diệp Viễn không kiềm được cong lên cười khẽ.
Vốn dĩ còn tưởng là cội nguồn sức mạnh của thần giáo Quang Minh này hẳn là cũng gần giống với linh khí đất trời mà anh vẫn hấp thu.
Nhưng bây giờ xem ra, cội nguồn sức mạnh của thần giáo Quang Minh này còn kém hẳn một bậc so với linh khí thiên địa mà mình hấp thu.
Hơn nữa, cội nguồn sức mạnh của thần giáo Quang Minh hình như bị Nguyên anh chi Hỏa của anh áp đảo hoàn toàn.
Mà có vẻ như cội nguồn sức mạnh của thần giáo Quang Minh còn có thể trở thành thuốc bổ cho Nguyên anh chi Hỏa nữa.
Khiến cho Nguyên anh chi Hỏa của anh càng dễ dàng ngưng tụ thành thực thể.
Phát hiện ra điều này, khiến Diệp Viễn rất là vui mừng, anh cũng không muốn chỉ đơn giản giết chết hai người này nữa.
Mà quyết định lợi dụng hai người này để cho Nguyên anh chi Hỏa của mình hấp thu một ít cội nguồn sức mạnh của thần giáo Quang Minh, hỗ trợ anh ngưng kết Nguyên anh.
Sau khi suy nghĩ này vọt ra trong đầu, Diệp Viễn tùy ý phất tay, dừng chưởng ấn khổng lồ kia lại.
Chỉ để cho Nguyên anh chi Hỏa chơi đùa với hai người kia.
Mà Bronsted nhìn thấy một kiếm của mình lại vẫn như cũ chẳng làm gì được ngọn lửa kia, ngược lại còn bị nó nuốt chửng.
Điều này càng khiến ông ta phẫn nộ hơn, ông ta là một Sí Thiên Sử, là sự tồn tại cao cả tột bậc, thần thánh đến mức không thể xâm phạm.
“Cùng ra tay!
Đi cùng với tiếng quát của Bronsted, có một luồng kiếm khí phát tán ra ánh sáng thần thánh nữa lại chém về phía Nguyên anh chi Hỏa.
Mà Rose ở bên cạnh cũng không ngẩn ra nữa, ông ta cũng vung kiếm lên, một luồng kiếm khí tương tự cùng lúc đánh về phía Nguyên anh chi Hỏa.
Đối diện với hai luồng kiếm khí này, Nguyên anh chi Hỏa lại càng thêm hưng phấn, lúc này, nó đã hóa thành dáng dấp mờ mờ của một đứa trẻ.
Chỉ thấy cái miệng nhỏ xinh của nó há ra, sau đó nuốt chửng hai luồng kiếm khí kia.
“Sao có thể như vậy?”
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Bronsted và Rose thoắt cái thay đổi.
Đúng vào lúc hai người kia còn đang ngơ ngẩn, Nguyên anh chi hỏa hóa thành hình đứa bé bỗng nhiên há to miệng, hưng phấn nhào về phía thanh kiếm trong tay Bronsted.
Dường như thanh trường kiếm kia có một sức hút chí mạng nào đó.
Lúc xông đến gần, đứa bé kia há to miệng ra, sau đó hung hăng cắn mạnh lên thân kiếm trong tay Bronsted.
“Rắc!”
Có tiếng gãy nho nhỏ vang lên, thanh trường kiếm kia vậy mà lại bị đứa bé mà Nguyên anh chi Hỏa hóa thành cắn nứt một mảng.
Mà lúc này, ngọn lửa màu trắng trên thân kiếm kia bỗng nhiên tấn công về phía đứa bé mà Nguyên anh chi Hỏa hóa thành.
Như thể cảm nhận được sự uy hiếp, đứa bé mà Nguyên anh chi Hỏa hóa thành bỗng nhiên quay người lại há miệng ra.
Thình lình có một sức hút khổng lồ xuất hiện, ngọn lửa màu trắng kia bị hút vào bên trong miệng của đứa bé do Nguyên anh chi Hỏa hóa thành với một tốc độ cực nhanh.
Nhìn ngọn lửa màu trắng càng lúc càng gần, trên gương mặt vẫn còn khá mơ hồ của đứa bé do Nguyên anh chi Hỏa hóa thành bỗng hiện ra biểu cảm kích động như của một con người.
Nhưng đúng lúc này, luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống chiếu rọi lên người Bronsted bỗng nhiên rực sáng lên.
Ngọn lửa màu trắng kia lập tức truyền ra một luồng uy thế thần thánh khiến người khác sợ hãi.
“Uỳnh!”
Một giây sau, ngọn lửa màu trắng kia bỗng hóa thành ngọn lửa cháy hừng hực, đầy uy nghiêm thần thánh khiến người ta không kiềm được cảm xúc muốn quỳ xuống cúi lạy.
Trong chớp mắt, ngọn lửa hừng hực màu trắng mang đầy vẻ uy nghiêm thần thánh kia đã bao trọn lấy đứa bé do Nguyên anh chi Hỏa hóa thành.
Lúc này, Bronsted cuối cùng cũng phản ứng lại.
Ông ta lại khôi phục bộ dáng cao quý thánh thiện lúc trước, quay sang quát về phía Diệp Viễn.
“Hừ, giáo đồ dị tộc vô tri, lại dám mưu đồ đối kháng với Thánh Hỏa Quang Minh vĩ đại, đúng là không biết tự lượng sức, bây giờ cậu còn có bản lĩnh gì nữa, dốc hết ra đi!”
Nhưng Diệp Viễn lại vẫn bình tĩnh như cũ mà đứng yên tại chỗ, không hề cử động.
Bởi vì anh có thể cảm nhận được Nguyên anh chi Hỏa kia không hề biến mất.
Quả nhiên, mấy giây sau.
“Uỳnh!”
Một tiếng nổ vang lên.
Ngọn lửa hừng hực màu trắng thần thánh kia bỗng nhiên phát nổ, đứa bé do Nguyên anh chi Hỏa hóa thành xông ra.
“Cái... làm sao có thể?”
Mà cảnh tượng này làm cho Bronsted lại một lần nữa sợ hết hồn, trong đáy mắt ông ta toàn là vẻ khó tin.
Ngọn lửa màu trắng trên mũi kiếm kia của mình chính là Thánh Hỏa Quang Minh của thần giáo Quang Minh.
Mặc dù chỉ là một đốm nhỏ, nhưng chỉ cần có sự hỗ trợ của thần huy Quang Minh.
Thì sẽ có được uy lực khủng khiếp có thể thiêu cháy vạn vật trong trời đất này thành tro.