Cậu Lâm vung tay, một người đàn ông trẻ tuổi sau lưng anh ta lập tức lấy một tấm thẻ ra cho vào túi nhà tạo mẫu.
Một người đàn ông trung niên bên phía cậu Phương cũng lập tức đưa một tấm thẻ ngân hàng cho nhà tạo mẫu
Nhà tạo mẫu cất kỹ thẻ đi, sau đó càng cười tươi như hoa, liên tục gật đầu khom lưng.
“Cảm ơn cậu Phương, cảm ơn cậu Lâm, cậu Lâm, cậu Phương, mời đi theo tôi, tôi dẫn hai người đi vào!”
Dứt lời, nhà tạo mẫu bèn cúi người dẫn đường ở phía trước như một tên đầy tớ.
Sau khi đám người đi vào khách sạn, những vệ sĩ bảo vệ Thư Uyển Nhi và Phùng Tiêu Tiêu lập tức ngăn cản bọn họ.
Nhà tạo mẫu kia vội tiến lên giải thích: “Đây là mấy người bạn của tôi, họ đều là fan của cô Phùng và cô Thư, hôm nay muốn đến để tặng hoa!”
Đương nhiên mấy vệ sĩ biết nhà tạo mẫu này, chỉ nhìn thoáng qua mấy người một cách đơn giản rồi cho bọn họ đi vào thang máy.
Mấy người nhóm Diệp Viễn ở ngoài cửa khách sạn cũng nhìn thấy những điều này.
“Vừa nhìn đã biết tên khốn kiếp đáng chết kia không phải người tốt đẹp gì, lại còn mượn thân phận của mình để kiếm lợi riêng!”, Sở Vân Phi khó chịu nói.
“Đi thôi, chúng ta vào trong!”
Diệp Viễn cũng không quan tâm, chuyện này là khó tránh khỏi.
Mọi người cũng đi vào khách sạn, vừa đi vào thì mấy vệ sĩ kia đã nhận ra Diệp Viễn, tất cả đều rất cung kính đưa anh vào trong thang máy.
Hơn nữa vệ sĩ còn muốn báo với Anweier và Lý Hồng Đào, nhưng lại bị Diệp Viễn ngăn cản.
Đi tới tầng hai thì thấy trong phòng ăn chỉ có mấy người đang dùng bữa.
Ở một góc gần cửa sổ có hai người đẹp nghiêng nước nghiêng thành đang ngồi đó.
Hai người này chính là Phùng Tiêu Tiêu và Thư Uyển Nhi.
Hai người vốn là người đẹp cực phẩm, mấy ngày nay còn được mấy nhà tạo mẫu cao cấp bên cạnh Anweier chú ý cách ăn diện.
Khí chất và hình tượng của hai người bây giờ tốt hơn trước đây không biết bao nhiêu lần.
Đặc biệt là Thư Uyển Nhi, Thư Uyển Nhi vốn là cô chủ nhà giàu sinh ra trong gia tộc lớn, khí chất vốn đã không giống người bình thường.
Hôm nay cô ta mặc áo choàng màu trắng, kết hợp với khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết kia, thật sự là sạch sẽ trong sáng tựa như tiên nữ giáng trần.
Còn Phùng Tiêu Tiêu thì theo phong cách lạnh lùng, trang điểm cũng theo kiểu đó, quần áo xinh đẹp phối hợp với khuôn mặt cực phẩm của cô ta.
Khiến cô ta trông như kiểu đang nói người lạ đừng đến gần.
Có một khuyết điểm duy nhất là sắc mặt hai người trông có vẻ mệt mỏi.
Sức khoẻ thì không có vấn đề gì, chủ yếu là tinh thần mệt mỏi, vì hai người đều không tốt nghiệp từ trường chuyên ngành, đổi nghề giữa chừng.