Thì Lâm Vãn Tình đã lặng lẽ đi tới.
“Anh Diệp, lúc nãy tôi nghe nói anh cần một lượng đồ cổ rất lớn, công ty của tôi có khá nhiều món hàng như thế. Nếu anh Diệp cảm thấy hứng thú, chi bằng ngày mai hãy đến công ty tôi xem thử coi có món nào anh đang cần không!”
Lâm Vãn Tình muốn mời Diệp Viễn đều là vì hôm nay cô ta đã chứng kiến thủ đoạn của anh, biết rõ Diệp Viễn là một cao thủ võ đạo.
Đường Bá, vệ sĩ của công ty cô ta đã bị Trúc Diệp giết chết, bây giờ cô ta đang cần gấp một cao thủ đến bảo vệ phòng đấu giá Gia Tín.
Ban đầu cô ta muốn dùng một cái giá khá cao để mời Diệp Viễn về làm cố vấn an toàn cho phòng đấu giá Gia Tín, nhưng lúc nãy cô ta nhìn thấy rất nhiều ông lớn của Giang Bắc đều muốn bày tỏ thành ý với Diệp Viễn.
Cô ta biết, Diệp Viễn mà cần tiền thì chỉ cần anh mở miệng, chắc mấy ông lớn đó sẽ mang cả xe tới trước mặt anh.
Vì vậy, cô ta đã từ bỏ ý định dùng tiền với Diệp Viễn.
Lúc này trong bữa tiệc anh có nói mình cần mọi người tìm giúp một số đồ cổ, và vật dụng cổ xưa.
Lâm Vãn Tình lại thấy cơ hội của mình đã tới.
Thứ Diệp Viễn cần, trong phòng đấu giá của cô ta có rất nhiều.
Vì thế, cô ta muốn dùng nó để trao đổi, muốn mời Diệp Viễn hỗ trợ giữ an toàn cho phòng đấu giá Gia Tín.
Mà phòng đấu giá Gia Tín cũng sẽ cung cấp cho Diệp Viễn những thứ anh cần.
Tất nhiên, Lâm Vãn Tình làm như thế đều có mục đích riêng của cô ta.
“Thế thì ngày mai làm phiền cô Lâm rồi!”
Tất nhiên Diệp Viễn sẽ không từ chối.
“Tốt quá, thế thì ngày mai tôi sẽ chờ anh Diệp ghé thăm!”, Lâm Vãn Tình vô cùng vui sướng nói.
……
Sáng sớm hôm sau, Diệp Viễn tỉnh lại từ trong việc tu luyện.
Sở Vân Phi bèn lái xe chở anh tới trước cổng biệt thự của Lâm Vãn Tình.
Hôm nay, Lâm Vãn Tình mặc một bộ quần áo công sở, bình thường cô ta không trang điểm nhưng hôm nay trên mặt lại có một lớp phấn mỏng.
Trông còn xinh đẹp hơn bao giờ hết.
“Chào buổi sáng anh Diệp!”
Nhìn thấy Diệp Viễn, Lâm Vãn Tình ngọt ngào bắt chuyện.
Điều đó khiến Diệp Viễn không quen lắm.
Lâm Vãn Tình lại không thấy có gì lạ, cô ta đặt hộp đồ ăn sáng trước mặt Diệp Viễn.
“Anh Diệp, tôi không biết anh thích ăn gì nên đã chọn một số nguyên liệu ngon để làm vài món điểm tâm, mong là anh sẽ thích!”
Nói xong, Lâm Vãn Tình bèn đưa tay bày những món trong hộp ra.
Tôm hùm, bào ngư, trứng cá tầm… Tất cả đều là những thứ vô cùng đắt đỏ.
Nhìn thấy những món ăn đó, Diệp Viễn lại thấy nghi ngờ.
Đây là bữa sáng đấy hả?
Vẻ mặt Sở Vân Phi cũng đầy khó hiểu.