Sau khi ông lão xuống xe thì có một người đàn ông trẻ tuổi mặc quần áo thường màu trắng, vóc người hơi gầy gò đi xuống.
Người đàn ông trẻ tuổi này không phải ai khác mà chính là Vương Tử Phàm của nhà họ Vương – gia tộc võ đạo ở Tiềm Long.
“Làm cái mẹ gì đấy? Còn không mau cút đi!”
Thấy rất nhiều người hâm mộ đứng ngoài cửa, một vệ sĩ áo đen trong đó tức giận quát lên.
Đương nhiên những fan cuồng kia đều biết Vương Tử Phàm, biết những người này cũng không phải người bình thường, vì thế tất cả mọi người lập tức nhường đường.
Không có ai cản đường, đám vệ sĩ áo đen lập tức vây quanh Vương Tử Phàm đi vào.
Đi tới cửa, nhìn thấy mấy quân nhân đứng chặn đường, vệ sĩ áo đen kia lại quát lên một tiếng.
“Tránh ra!”
Những quân nhân này cũng biết rõ địa vị của Vương Tử Phàm ở tỉnh Tiềm Long, bọn họ cũng không dám tiếp tục ngăn cản mà lập tức nhường đường.
“Các người muốn chết đúng không?”
Lúc này, vệ sĩ áo đen dẫn đầu lại nhìn về phía nhân viên khách sạn bên trong.
Mấy nhân viên khách sạn cũng không dám dừng lại, ngoan ngoãn tránh đường.
Đám người nhóm Vương Tử Phàm vừa đi vào đại sảnh khách sạn, Vương Tử Phàm đã nhìn thấy tiền mặt rơi đầy dưới đất.
Điều này khiến nét mặt vẫn luôn bình tĩnh của anh ta loé lên vẻ ngạc nhiên.
Sau đó anh ta vung tay, vệ sĩ áo đen dẫn đầu lập tức hiểu ý.
“Người đâu, nhặt hết số tiền này cho tôi!”
Nghe thấy thế, sắc mặt Vương Khải Điền lập tức thay đổi, ông ta biết Vương Tử Phàm muốn chiếm đoạt số tiền này.
Vương Khải Điền căng thẳng vội tiến lên nói.
“Cậu Vương, tiền này là tiền tôi bán khách sạn…”
Có điều Vương Khải Điền còn chưa nói hết đã thấy Vương Tử Phàm nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường.
Còn người đàn ông dẫn đầu kia thì tiến lên một bước muốn ra tay.
Vương Khải Điền lập tức sợ đến mức không dám nói tiếp, vội vàng lùi sang một bên.
Lúc này, người phụ nữ trung niên bên cạnh Liễu Phi Phi chọc vào người Liễu Phi Phi vẫn còn hơi tức giận.
Cuối cùng Liễu Phi Phi cũng lấy lại tinh thần, cô ta che khuôn mặt sưng đỏ, ưỡn ngực chạy về phía Vương Tử Phàm như cô vợ nhỏ vừa chịu uất ức rất lớn.
“Anh Vương, cuối cùng anh cũng đến rồi, anh phải ra mặt giúp em, anh xem em bị đánh thành thế nào rồi này!”
Liễu Phi Phi vừa nói với vẻ cực kỳ uất ức vừa buông bàn tay đang che mặt xuống.
Trên mặt có hai dấu tay sưng đỏ rất nổi bật.
Người phụ nữ của mình bị đánh thành như thế khiến trên mặt Vương Tử Phàm thoáng loé lên sát khí.
Mấy người này dám đánh người phụ nữ của anh ta trên địa bàn của anh ta, đây rõ ràng là đang vả vào mặt anh ta, vả vào mặt nhà họ Vương của bọn họ.
“Ai làm?”
Giọng nói của Vương Tử Phàm cực kỳ lạnh lẽo, khiến những người ở đây không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.
“Chính là đám người khốn kiếp kia!”