“Người chết? Sao có thể được?”
Cả nhóm đều không thể tin được, điều này quá khó tin.
Sao người chết có thể di chuyển, lại còn có thực lực mạnh đến vậy?
Mông Long nói tiếp: “Nếu mọi người không tin thì có thể tập trung cảm nhận đi, xem họ có hít thở và nhịp tim hay không”.
Mọi người vội vàng nhìn qua, ngay sau đó ai cũng phát hiện quả thật những người này không có nhịp thở.
Y hệt như vật chết vậy.
“Nhưng tại sao người chết này lại có thể di chuyển, còn có thực lực mạnh đến vậy?”
Mông Long trả lời: “Thật ra thì họ cũng chưa thể tính là người chết, mà được luyện chế thành con rối sau khi chết”.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều khiếp sợ, có thể luyện chế người chết cảnh giới Võ Hoàng thành con rối, hơn nữa còn có thể giữ được sức chiến đấu cao như vậy, đây là phương pháp biến thái đến cỡ nào chứ.
Có lẽ ngay cả thuật con rối của Đằng Giáp Môn cũng không biến thái như vậy đâu.
Ông lão họ Trần cực kì tò mò hỏi: “Chú Mông, vậy những người này đều là người của nhà họ Mông các chú hả?”
“Đúng vậy!”, Mông Long gật đầu.
Trần Bắc Phong cũng tò mò hỏi: “Tại sao nhà họ Mông ông lại cần vận chuyển chiếc quan tài kia vậy, rốt cuộc quan tài đựng thứ gì thế?”
Giờ phút này không chỉ có Trần Bắc Phong, những người khác cũng bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.
Có thể được nhiều con rối cảnh giới võ giả áp tải như vậy, có lẽ món đồ trong quan tài này không đơn giản.
“Không rõ lắm, tôi chỉ nghe theo lệnh của vùng đất thánh nhà họ Mông đi đưa quan tài này về thôi”, Mông Long lắc đầu.
“Mọi người đừng có mà để mắt tới quan tài này, lúc tôi rời nhà, người của vùng đất thánh nhà họ Mông đã dặn tôi là tuyệt đối không được để người khác mở chiếc quan tài này ra”.
“Nếu không thì sẽ dẫn đến hậu quả vô cùng nghiêm trọng”.
Nhìn thấy Mông Long nghiêm túc như thế, mọi người đều gật đầu.
Đương nhiên, dù họ để mắt tới quan tài này, chỉ e họ cũng không có thực lực cướp được nó, dầu gì xung quanh quan tài cũng có tận mười mấy cao thủ cảnh giới Võ Hoàng bảo vệ.
Có điều, qua chuyện ngày hôm nay đã cho họ biết được rằng, hoá ra nhà họ Mông không hề yếu như họ tưởng.
Chỉ từ những con rối này, họ đã có thể nhìn ra được nguồn gốc của nhà họ Mông sâu xa đến mức nào.
“Vậy chú Mông này, chú không sợ ông lão kia mở quan tài ra sao?”, ông lão họ Trần tiếp tục hỏi.
Mông Long đáp: “Không sợ, tuy ông ta rất lợi hại, nhưng không phải đối thủ của những con rối đó!”
“Nếu nhà họ Mông đã phái nhiều con rối Võ Hoàng đến vận chuyển quan tài, tại sao anh vẫn phải mời chúng tôi tới áp tải thế?”
Lúc này, Võ Phong hỏi một câu quan trọng.
“Đó là vì người của vùng đất thánh nhà chúng tôi đã dặn, nếu không phải hết cách thì không thể để lộ thân phận của những con rối này”.
“Nên tôi mới mời mọi người đến áp tải giúp”.
“Thế tại sao anh không mời cao thủ lợi hại hơn?”, Võ Phong lại hỏi.
Thực lực của họ đều chỉ mới cảnh giới Võ Hoàng sơ kỳ thôi.
Nếu gặp phải một số cao thủ mạnh hơn, những người như họ chẳng qua chỉ là con chốt thí.