Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mắt nhìn thấu của Diệp Viễn, anh đã nhìn thấy một cách rõ ràng.

Cội nguồn sức mạnh của hai người này, là trong luồng sáng giáng xuống từ trên trời kia.

Hơn nữa cội nguồn sức mạnh của luồng sáng này lại chính là từ mặt trời.

Điều này không khỏi khiến anh cảm thấy bội phục sự lợi hại của thần giáo Quang Minh.

Thế mà có thể dùng năng lượng phát tán ra từ mặt trời để chiếm làm sức mạnh cho mình.

So sánh với cội nguồn sức mạnh của võ giả Hoa Hạ là đến từ linh khí đất trời thiếu hụt.

Nguồn năng lượng tu luyện của thần giáo Quang Minh có thể nói là ùn ùn không ngớt.

Nhưng mà, Diệp Viễn cũng có thể đoán ra được, nguồn năng lượng tu luyện của thần giáo Quang Minh mặc dù bất tận nhưng muốn thành công hấp thu được năng lượng khổng lồ phát tán ra từ mặt trời.

Cũng không phải là chuyện dễ dàng, chắc chắn phải có trở ngại gì đó rất lớn.

Nếu không, sợ là thần giáo Quang Minh kia đã xưng bá thế giới lâu rồi.

“To gan, loại dị tộc vô tri, lại dám sỉ nhục Sí Thiên Sử!”

Nghe thấy lời nói đại nghịch bất đạo của Diệp Viễn, mấy sứ giả của thần giáo Quang Minh đang thành khẩn phủ phục trên mặt đất bỗng nổi giận quát.

Trong lòng bọn họ, đây chính là Sí Thiên Sử, là người không gì không làm được, cao cả tột bậc, là vị thần thống trị mọi thứ, là hóa thân của thần thánh.

Là sự tồn tại mà không thể bị bất cứ người nào sỉ nhục.

Bây giờ Diệp Viễn lại mắng vị thần cao cả tột bậc trong lòng của bọn họ là thứ rác rưởi, bọn họ sao mà chịu được.

“Loại dị tộc vô tri, chịu chết đi!”

Sứ giả của thần giáo Quang Minh toàn thân phát sáng, cây pháp trượng trong tay vung về phía Diệp Viễn.

Vô số luồng sáng thần thánh tỏa ra đánh thẳng về phía Diệp Viễn.

“Hừ!”

Diệp Viễn chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, tùy ý phất tay, có luồng kình khí hung bạo quét ngang ra ngoài.

Vô số luồng sáng thần thánh kia lập tức bị kình khí hung hãn quét ngang, rồi vỡ tan ra như miếng thủy tinh.

Không còn trở ngại gì, kình khí hung bạo kia vẫn quét thẳng về phía các sứ giả của thần giáo Quang Minh ở phía trước.

“Phụt phụt phụt...”.

Vô số âm thanh như tiếng dao đâm xuyên qua thịt vang lên, đám sứ giả của thần giáo Quang Minh căn bản không thể ngăn chặn được đòn tấn công mạnh mẽ của kình khí.

Trên cơ thể của đám sứ giả kia cũng giống như vô số luồng sáng lúc nãy đều vỡ nát tan tành.

Cảnh tượng này làm cho Bronsted vô cùng phẫn nộ, chỉ nghe thấy ông ta phát ra môt tiếng quát to.

“Đồ khốn nạn, dám giết sứ giả của thần giáo Quang Minh, bây giờ tôi sẽ dùng danh nghĩa của Sí Thiên Sứ, tuyên bố tử hình cho cậu, để cậu đời đời kiếp kiếp phải rơi vào ma ngục, chịu đủ giày vò!”

“Sự trừng phạt của thánh Sáng!”

Theo tiếng quát của Bronsted, trường kiếm trong tay ông ta vung lên.

Một luồng kiếm khí màu trắng ang theo ánh sáng thần thánh quét về phía Diệp Viễn.

“Hừ, chỉ bằng loại rác rưởi như ông cũng muốn giết tôi à!”

Diệp Viễn lại bật cười khinh bỉ, tay anh vung lên, chưởng ấn khổng lồ đã được ngưng kết từ lâu kia đón đầu kiếm khí.

Hai luồng sức mạnh này còn chưa va chạm nhau, mà Nguyên anh chi Hỏa trên chưởng ấn khi trông thấy ánh sáng thần thánh phát tán ra từ kiếm khí kia đã bắt đầu hưng phấn hẳn lên.

Giống như nhìn thấy một loại đồ ăn vô cùng ngon miệng nào đó.

Dứt khoát hóa thành một ngọn lửa hừng hực, chủ động tách ra khỏi chưởng ấn, bay lên trước chưởng ấn mà xông về phía luồng kiếm khí kia.

Mà ánh sáng thần thánh phát tán ra từ kiếm khí kia lại như thể gặp phải thứ gì đó vô cùng khủng khiếp, vậy mà muốn quay đầu bỏ chạy.

Nhưng Nguyên anh chi Hỏa không cho nó cơ hội, thình lình nuốt chửng luồng kiếm khí kia.

Mà cảnh tượng này cũng khiến cho mặt của Bronsted biến sắc.

Lúc này, Nguyên anh chi Hỏa như thể vẫn chưa hài lòng, lại bắt đầu phấn khích xông về phía Bronsted đang lơ lửng trên không trung.

Giống như Bronsted là một món ăn còn ngon miệng hơn vậy.

Nhìn thấy Nguyên anh chi Hỏa với khí tức hủy diệt đang tấn công đến, Bronsted cũng không dám sơ ý.

“Sự trừng phạt của thánh Sáng!”

Lại có một tiếng quát khác vang lên, kiếm khí so với lúc nãy còn khủng bố hơn, tấn công về phía Nguyên anh chi Hỏa kia.

Nhìn thấy món ăn còn ngon hơn cả lúc nãy, kiếm khí phát tán ra ánh sáng thần thánh đậm đặc đang tấn công đến.

Nguyên anh chi Hỏa dường như càng phấn khích hơn, cũng tăng nhanh tốc độ nhằm vào kiếm khí kia mà xông đến.

Không hề có bất ngờ, giây phút khi hai thứ này va chạm với nhau.

Kiếm khí phát tán ra ánh sáng thần thánh kia đã bị Nguyên anh chi Hỏa nuốt chửng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK