Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn đột nhiên biến mất, khiến một quyền của lão già nhà họ Tiêu đấm vào không khí.

Tiếng nổ vang rền truyền khắp không gian.

Có thể tưởng tượng một quyền này của lão già nhà họ Tiêu có uy lực kinh khủng đến cỡ nào.

"Người đâu rồi?"

Lão già kia lại không quan tâm đến uy lực của một quyền này, lão ta nghi ngờ nhìn xung quanh, muốn tìm được tung tích của Diệp Viễn.

Ba người khác thấy vậy cũng đều sửng sốt, sau đó cũng nhanh chóng tìm kiếm bốn phía, hòng tìm ra dấu vết của Diệp Viễn.

Bọn họ cho rằng anh đã sử dụng một loại độn thuật cao cấp nào đó để trốn chạy.

Nhưng dù có lục soát khắp phạm vi ngàn mét xung quanh vẫn không phát hiện tung tích của Diệp Viễn.

Một người có thực lực không bằng bọn họ mà có thể trốn đi ngay dưới mắt bọn họ.

Điều này khiến sắc mặt bốn người kia vô cùng khó coi.

Đồng thời cũng vô cùng lo lắng.

"Dùng mọi cách tìm kiếm bằng được Diệp Diệt Tiêu này, cần phải đánh chết!"

Gần như cùng một lúc, mấy người đồng loạt quyết định.

Với thiên phú và thực lực hiện tại Diệp Viễn bày ra, bọn họ biết, nếu để Diệp Viễn này trưởng thành.

Khắp thiên hạ, ngoại trừ người của các gia tộc trong vùng đất thánh, e rằng không ai là đối thủ của anh.

Mà hiện tại, tứ đại gia tộc bọn họ đã hoàn toàn trở mặt với Diệp Viễn.

Sau này, Diệp Viễn chắc chắn sẽ trở thành uy hiếp của tứ đại gia tộc.

"Được!"

Bốn người đều hiểu lợi và hại trong đó, nên vội vàng rời đi.

Đúng lúc đó.

Diệp Viễn đã xuất hiện ở trong phòng tối dưới mặt đất quán bar của chị Thanh.

Người vừa ra tay mang Diệp Viễn là lão quái vật ở sau cửa lớn.

Chợt xuất hiện trong phòng tối, Diệp Viễn phun ra một búng máu tươi.

"Viễn, cháu không sao chứ?"

Đợi ở chỗ này hồi lâu, Tiêu Vi Vi bỗng nhìn thấy Diệp Viễn phun máu thì bị dọa sợ.

"Không có việc gì!"

Diệp Viễn mỉm cười, anh vội vàng móc ra một viên đan dược nuốt vào trong miệng, ngồi xếp bằng trên mặt đất chữa thương.

Khoảng ba mươi phút sau, vết thương trên người đều đã khỏi hẳn.

"Viễn, sau này cô không cho phép cháu mạo hiểm ở nơi này nữa, ngộ nhỡ cháu thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn, cô giải thích với bố mẹ cháu thế nào đây!"

Thấy vẻ mặt Diệp Viễn khôi phục bình thường, Tiêu Vi Vi rất lo lắng.

"Dạ, cô, về sau cháu sẽ không làm thế nữa!", Diệp Viễn cười đáp.

Mặc dù lần chủ động xuất kích này khiến trong lòng Diệp Viễn còn dư chút sợ hãi.

Nhưng thu hoạch đổi được thì cực lớn.

Dù kẻ mạnh của tứ đại gia tộc thuộc vùng đất thánh dùng mấy chưởng liên tục đánh anh bị thương nặng.

Nhưng cùng lúc đó, bọn họ cũng giúp anh rèn luyện sức chống đỡ và đánh bay chất bẩn ra khỏi cơ thể.

Đồng thời làm cho cảnh giới của anh tăng lên tới Nguyên Anh đỉnh phong, thiếu chút nữa là có thể bước vào kỳ Hóa Thần.

Hơn nữa, lần này, đám người gia tộc Thượng Quan cũng giúp anh học được rất nhiều thủ đoạn công kích, cũng biết tứ đại gia tộc thuộc vùng đất thánh lợi hại nhường nào.

Mà quan trọng nhất, chuyến này giúp thần thức của anh sinh ra. Đây mới là điều khiến Diệp Viễn kích động nhất.

Ngoài ra, trong lúc anh đi ngăn chặn các lão quái vật của tứ đại gia tộc.

Mấy người của gia tộc Hiên Viên có đủ thời gian đi diệt trừ những người khác thuộc tứ đại gia tộc.

Ngay sau đó, Diệp Viễn đi tới bên người chị Thanh: "Chị Thanh, tình huống bên ngoài thế nào rồi?"

"Hầu hết những người còn lại của tứ đại gia tộc đều bị người gia tộc Hiên Viên tiêu diệt".

"Hiện tại, tất cả tài nguyên và quyền lợi của Thủ đô đã nắm trong tay gia tộc Hiên Viên, nhà họ Liễu và nhà họ Vương!"

"Tốt!"

Kết quả này làm Diệp Viễn rất hài lòng.

"Cô, mọi người ở đây chờ những người kia, cháu đi gặp một người!"

Nói xong, bóng dáng Diệp Viễn chợt biến mất.

Sau khi ra khỏi quán bar của chị Thanh.

Diệp Viễn liền tăng tốc độ lên mức cực hạn.

Ước chừng mười mấy phút sau, anh đã xuất hiện ở trên mái một tòa nhà cao tầng tại Đông Giao.

Trên mái nhà của tòa nhà này, có một người toàn thân bao phủ bởi áo bào đen đang đứng đó.

"Sao hả, gặp nhau ở chỗ này, ông không sợ người nhà họ Tiêu phát hiện sao?"

Diệp Viễn nhìn chăm chú vào tòa nhà cổ tràn ngập dấu vết của thời gian nằm ở nơi xa, thản nhiên hỏi.

Lúc này, người mặc áo bào đen mới xoay người lại.

Ông ta khẽ mỉm cười, đáp: "Nơi nguy hiểm nhất thường là nơi an toàn nhất!"

Người này chính là người đàn ông trung niên tên là Thanh Nho ở bên cạnh gia chủ nhà họ Tiêu.

Thật ra, tất cả những chuyện xảy ra ở Thủ đô ngày hôm nay đều do một tay người này liên kết với Diệp Viễn chế tạo ra.

Sở dĩ Diệp Viễn có thể hợp tác với người này hoàn toàn là bởi vì quan hệ của Mông Mục Chi.

Lúc ở tại núi Thiên Hưng, Diệp Viễn đã từng rời khỏi sau Mông Mục Chi nửa tiếng.

Trong nửa tiếng kia, Diệp Viễn đã đi gặp người luôn giấu kín trong bóng tối này.

Người này biết Diệp Viễn là Diệp Diệt Tiêu, cũng biết Diệp Viễn muốn đi báo thù nhà họ Tiêu ở Thủ đô.

Ông ta nói cho Diệp Viễn một sự thật, ông ta là người của tộc Mông thị, mấy năm nay vẫn luôn ẩn núp tại nhà họ Tiêu, mục đích cũng vì báo thù.

Có điều, đối tượng ông ta muốn báo thù không phải nhà họ Tiêu, mà là nhà họ Thượng Quan.

Nhưng bởi vì không có đủ thực lực đối kháng với nhà họ Thượng Quan, nên mới tìm Diệp Viễn hợp tác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK