Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nét mặt của Tang Thản Chi và bà lão trở nên vô cùng căng thẳng.

Bà ta lập tức lên tiếng.

“Vị cao nhân nào đang ở đây, xin hãy hiện thân đi!”

Họ đều biết rõ, có thể lặng lẽ ra tay làm đứt rời một cánh tay của người đàn ông lịch lãm ngay dưới mí mắt của họ.

Hơn nữa còn không để xuất hiện dao động nội khí, kiểu người này chắc chắn là cao thủ siêu cấp trong mười nghìn người chưa chắc có được một.

Khi giọng bà lão vang lên, tất cả mọi người ở đây đều đảo mắt nhìn xung quanh, muốn tìm kiếm tung tích của vị cao thủ siêu cấp kia.

Ngay cả Ô Thiên Khải và Ô Hồng Vũ đang ngã nằm dưới đất cũng theo bản năng nhìn quanh, họ muốn xem thử xem có thật là có cao thủ xuất hiện hay không.

Nhưng mọi người nhìn quanh một vòng vẫn không thấy sự tồn tại của bất kỳ ai ở xung quanh.

“Một lũ ngu xuẩn!”

Nhìn thấy hành động của những người này, Diệp Viễn không nhịn được chửi thầm một câu.

Rõ ràng anh đang ở ngay trước mắt, thế mà đám người này lại không nhìn thấy anh.

“Mày tởm quá, biến mẹ mày đi!”

Tiếng quát đầy giận dữ của Diệp Viễn vang lên, người đàn ông lịch lãm trước mặt anh lập tức văng ngược ra xa.

Biến mất hoàn toàn khỏi tầm nhìn của mọi người.

Lần này, mọi người đều định thần lại.

Ai cũng không ngờ người được gọi là cao thủ siêu cấp ấy lại là anh thanh niên trông cực kì bình thường ở trước mặt này.

“Rốt cuộc cậu là ai?”

Ánh mắt Tang Thản Chi và Thánh nữ nhìn Diệp Viễn trở nên vô cùng e dè và kinh ngạc.

Chỉ quát một tiếng đã có thể đánh bay người đàn ông lịch lãm, đây là thủ đoạn gì chứ?

Cho dù mạnh như cao thủ Võ Thánh, e rằng cũng không thể làm được.

Lẽ nào anh chàng trước mặt này là một cao thủ cảnh giới Võ Thánh?

Trong đầu hai người nhanh chóng xuất hiện một suy nghĩ đáng sợ.

Nhưng họ lập tức phủ định ý nghĩ này, bởi vì Diệp Viễn thực sự còn quá trẻ.

Một người chưa đến ba mươi tuổi hoàn toàn không thể đạt tới cảnh giới Võ Thánh được.

Kể cả người có thiên phú cao hơn nữa cũng không thể.

“Tôi là ai?”, Diệp Viễn cười khẽ, nói tiếp: “Tôi chỉ là khách du lịch tới đây chơi thôi!”

“Ban đầu ấy hả, tôi chỉ tới đây du lịch, nhưng không ngờ các người lại ba lần bốn lượt muốn làm tổn thương bạn tôi. Vì sự an toàn của bạn tôi nên tôi mới tới đây, muốn giết chết tất cả các người!”

Diệp Viễn vừa dứt lời, Liễu Yến Nhi ở một bên cười nhạo thành tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK