Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lợi hại, lợi hại, Tiểu Vũ nhà anh là lợi hại nhất!”

Tất cả những kẻ mà Vương Tử Phàm dẫn tới đều đã gục ngã, Sở Vân Phi cũng đứng ra rất đúng lúc.

Sau khi nhìn lướt qua tất cả mọi người, anh ta mới cười khẩy nói.

“Ha ha, gia tộc võ đạo cái quái gì chứ, ngay cả em gái tao cũng không đánh lại, tao nghĩ chúng mày đổi tên được rồi đó, đừng để là gia tộc võ đạo nữa, kẻo làm mất thể diện của cả giới võ đạo!”

Lời này của Sở Vân Phi có thể nói là giết người không cần dao, khiến cho ông lão đang nằm dưới đất cực kì tức giận, lại tiếp tục hộc ra một búng máu.

Thấy ông ta hộc máu liên tục, Sở Vân Phi cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Anh ta quay đầu lại, đi đến trước mặt Liễu Phi Phi và người phụ nữ trung niên còn đang đứng tại chỗ cũ.

“Bây giờ hai người còn thủ đoạn nào khác nữa không?”

Mặc dù người phụ nữ trung niên rất bất ngờ trước thực lực của Tiểu Vũ, nhưng trên mặt bà ta vẫn còn vẻ khinh thường.

“Hừ, cậu đừng kiêu ngạo, các cậu đánh cậu Vương Tử Phàm tàn phế, chắc chắn nhà họ Vương sẽ không bỏ qua cho các cậu đâu!”

Tuy Tiểu Vũ đã đánh bại tất cả những người mà Vương Tử Phàm dẫn tới, thậm chí còn thắng cả một cao thủ cảnh giới Võ Vương.

Nhưng dù sao Tiểu Vũ cũng chỉ có một mình, đối mặt với gia tộc võ đạo có căn cơ vững chắc, lịch sử lâu đời như nhà họ Vương, thì vẫn chưa đủ trình.

Sở Vân Phi cũng khinh thường cười một tiếng: “Ha ha, thế á, vậy cứ bảo người nhà họ Vương tới báo thù chúng tôi đi, chúng tôi sẽ chờ!”

“Được, các cậu to gan lắm, Phi Phi chúng ta đi thôi!”

Nói rồi, người phụ nữ trung niên chuẩn bị dẫn Liễu Phi Phi bỏ đi.

Nhưng Sở Vân Phi lại đi tới trước chặn đường hai người họ.

“Thật ngại quá, hai người muốn đi cũng được thôi, nhưng phải từ nơi này lăn ra ngoài cho tôi!”

“Cậu…”

Nghe vậy, nét mặt của Liễu Phi Phi trở nên lạnh lùng, cô ta định đánh Sở Vân Phi nhưng lại bị người phụ nữ trung niên ngăn cản.

Hiện đang có Tiểu Vũ có thể đánh bại cao thủ cảnh giới Võ Vương ở đây, họ không thể ra tay được.

Đương nhiên Liễu Phi Phi cũng biết điều này, nhưng Sở Vân Phi khinh người rất quá đáng.

Bắt cô ta lăn ra khỏi nơi này, chỉ sợ sau ngày mai, “ngôi sao lớn” là cô ta sẽ trở thành trò cười của tất cả mọi người mất.

“Sao nào, không muốn à, vậy tôi có thể hai người giúp một tay đấy!”

“Được, chúng tôi sẽ lăn!”

Người phụ nữ trung niên cắn răng, trợn trừng mắt nhìn Sở Vân Phi, sau đó nằm rạp xuống đất rồi lăn ra ngoài cửa.

Còn Liễu Phi Phi lại không muốn làm như vậy, nhưng thấy Sở Vân Phi đang nhìn mình chằm chằm với vẻ mặt gian ác.

Tiểu Vũ ở cách đó không xa cũng chực chờ ra tay, cuối cùng cô ta không còn cách nào khác.

Cũng bắt chước theo người phụ nữ trung niên, nằm rạp xuống đất.

Rồi lăn ra ngoài.

Lúc này Sở Vân Phi còn lấy điện thoại ra mở camera, bắt đầu quay lại cảnh tượng này.

Anh ta vừa quay lại còn vừa nói.

“Ha ha, ngày mai có tin nóng để xem rồi đây!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK