Sau khi Hồ Vĩ và Từ Văn thấy Diệp Viễn lại có thẻ VIP của tập đoàn Lâm thị, hai ngươi như bị điểm huyệt, hoàn toàn ngẩn người tại chỗ.
Trước đây bọn họ còn nghi ngờ tại sao cậu ấm hào môn như Sở Vân Phi lại hay đi cùng Diệp Viễn, còn rất cung kính với Diệp Viễn.
Bây giờ cuối cùng bọn họ đã biết tại sao.
Lúc này, Vương Vũ Hàm cũng chấn hãi đến không khép được mồm, tuy trước đó cô ta đã đoán ra Diệp Viễn không đơn giản, không ngờ lại không đơn giản đến mức này.
Sở Vân Phi ở một bên cũng kinh ngạc, không ngờ Diệp Viễn lại có thẻ VIP của nhà họ Lâm.
Lúc này, Diệp Viễn đưa tay ra đỡ tên quản lý sợ đến mất mật đứng lên.
“Không liên quan đến anh, tôi không trách anh, làm cho cô ta tỉnh lại đi, hôm nay tôi phải để cô ta thấy tôi có mua nổi mấy bộ quần áo không”.
Tên giám đốc như được đại xá, vội vàng bò lên, đạp một cái cho nhân viên phục vụ tỉnh lại.
Nhân viên phục vụ vừa tỉnh lại liền xin lỗi Diệp Viễn.
Nhưng Diệp Viễn lạnh lùng nói.
“Đừng, người đẳng cấp như cô đừng xin lỗi một kẻ thấp hèn như tôi, tôi không nhận nổi!”
Diệp Viễn nói xong lại nói với giám đốc.
“Mấy bộ này bao nhiều, tôi mua!”
“Anh Diệp, làm sao chúng tôi thu tiền của anh được, mấy bộ này và tất cả quần áo trong cửa hàng, anh đều có thể lấy!”
“Đừng, tuy tôi là người giao hàng, nhưng mỗi một đồng tiền đều là tôi tự kiếm được, nếu không trả tiền, thì lại bị người khác cười nhạo!”
Bất đắc dĩ, giám đốc đành run rẩy cầm máy quẹt đến.
Vô cùng cung kính quẹt thẻ giúp Diệp Viễn.
Lúc này, Diệp Viễn quay đầu nhìn Phùng Tiêu Tiêu nói.
“Tiêu Tiêu, đi thử áo đi!”
“Ồ, được!”
Phùng Tiêu Tiêu cũng phản ứng lại, lấy váy đi vào trong phòng thử đồ.
Khi Phùng Tiêu Tiêu vừa đi vào phòng thử đồ, thì ở cửa đột nhiên có một người phụ nữ mập xông vào.
Người phụ nữ mập này vừa xông vào đã trực tiếp quỳ xuống trước mặt Diệp Viễn, không ngừng dập đầu xin lỗi Diệp Viễn.
“Diệp Viễn, tôi cầu xin anh, anh tha cho Vạn Kim nhà chúng tôi đi!”
Người phụ nữ mập này không phải ai khác, chính là vợ của Hoàng Vạn Kim.
Tối qua đột nhiên công ty nhà mình bị tập đoàn nhà họ Lâm phong sát, chồng bà ta cũng bị bắt.
Bà ta đã nhờ vả rất nhiều người, mới gặp được chồng bà ta.
Chồng bà ta nói với bà ta, tất cả đều do Diệp Viễn làm, và bảo bà ta nhất định phải tìm Diệp Viễn, xin Diệp Viễn tha cho bọn họ.
Vì vậy, bà ta mới đi khắp nơi tìm tung tích của Diệp Viễn.
Cuối cùng, lúc nãy gặp được một nhân viên của công ty ở cửa trung tâm thương mại, nói là thấy Diệp Viễn đi vào trung tâm thương mại.
Bà ta mới tìm được Diệp Viễn.
Phần lớn mọi người có mặt đều thuộc tầng lớp trung lưu của Giang Châu, đương nhiên đều nhận ra vợ của Hoàng Vạn Kim.
Bọn họ cũng đều biết chuyện Hoàng Vạn Kim đắc tội với một nhân vật lớn, bị nhân vật lớn đó sai khiến tập đoàn Lâm thị phong sát công ty của ông ta.
Bọn họ vốn đang thắc mắc nhân vật lớn đó là ai, mà có thể ra lệnh được cho tập đoàn Lâm thị.
Bây giờ thấy đột nhiên vợ của Hoàng Vạn Kim tìm đến cầu xin Diệp Viễn, khiến bọn họ hiểu ra.
Thì ra nhân vật lớn sai khiến tập đoàn Lâm thị làm công ty giao hàng của Hoàng Vạn Kim phá sản chính là Diệp Viễn.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Hồ Vĩ và Từ Văn lại biến sắc.
Dù thế nào bọn họ cũng không ngờ, Diệp Viễn lại chính là người sai khiến tập đoàn Lâm thị ra tay, phong sát công ty giao hàng của Hoàng thị.