Thực sự đúng như Diệp Viễn đoán.
Những người này không sống nổi.
Thuật đại thiên sứ mà họ thi triển ra thực sự là một loại cấm thuật cường mạnh của thần giáo Quang Minh bọn họ.
Loại cấm thuật này là mượn dùng thần huy quang minh vô thượng để làm bản thân lớn mạnh.
Nâng cao thực lực bản thân trong thời gian ngắn.
Nhưng một khi thi triển loại cấm thuật này, hậu quả sẽ là hoàn toàn hủy đi tất cả sinh cơ trong cơ thể.
Lúc này, ông lão dẫn đầu đang mượn dùng sức mạnh của thần huy quang minh cường mạnh.
Toàn thân phát ra khí thế khiến người ta kinh hãi, cả người cũng to lớn hơn mấy vòng so với ban đầu.
Chỉ thấy ông ta dần dần cao dần lên, phía sau đã ngưng kết ra ba đôi cánh màu trắng.
Tay cầm trường kiếm màu trắng, rất uy nghiêm trang trọng.
Cảm nhận được luồng sức mạnh dường như có thể hủy thiên diệt địa trong cơ thể.
Ông lão dẫn đầu nhìn sang Diệp Viễn.
“Dị giáo đồ ngu dốt, để cảm ơn cậu đã cho chúng tôi thời gian thi triển thuật triệu hồi đại thiên sứ, tôi quyết định phán cậu tử hình!”
“Hừ, thực sự cho rằng mượn chút sức mạnh thì có thể vô địch sao? Thật ngây thơ!”
Diệp Viễn khinh thường nói một tiếng.
Tuy lúc này ông lão dẫn đầu khí thế cường mạnh, cường mạnh hơn ban đầu không biết mấy lần, nhưng vẫn không phải là đối thủ của anh.
“Muốn chết hả!”
“Kiếm Thánh Tài!”
Ông lão dẫn đầu cũng lạnh lùng hừ một tiếng, nhanh chóng vung trường kiếm trong tay.
Mấy đường kiếm khí cường mạnh hơn trước đó không biết bao nhiêu lần vụt về phía Diệp Viễn.
Lúc này Diệp Viễn cũng hành động.
Cả cơ thể như mũi tên rời khỏi cung tên, nhanh chóng nghênh đón đến những đường kiếm khí đó.
Nhìn thấy Diệp Viễn lại lấy thân thể nghênh đón những đường kiếm khí này.
Trong mắt ông lão dẫn đầu lóe lên tia chế nhạo.
Bây giờ uy lực của những đường kiếm khí này không còn nhỏ bé như trước đó.
Độ mạnh thân thể của Diệp Viễn thực sự cường mạnh, nhưng lúc này Diệp Viễn lại còn dám lấy thân thể ra đối kháng, đúng là muốn chết.
“Tinh tinh tinh…”
Cơ thể của Diệp Viễn đập mạnh với những đường kiếm khí gần như có thể hủy diệt tất cả.
Nhưng lại không gây ra bất kỳ thương tổn nào cho Diệp Viễn, chỉ vang lên một hồi choang choang, tiếng vàng sắt đập vào nhau.
“Làm sao có thể?”
Ông lão dẫn đầu mở tròn to đôi mắt, có chút khó mà tin được nhìn cảnh này.
Uy lực của những đường kiếm khí này đã nâng lên không biết bao nhiêu lần so với trước đó.
Vậy mà vẫn không gây ra chút tổn thương đến thân thể của Diệp Viễn.
Rốt cuộc thân thể của Diệp Viễn cường mạnh đến mức nào.
Đúng lúc ông lão dẫn đầu thất thần, bóng hình của Diệp Viễn đã đánh tan những đường kiếm khí này.
Giống như sao băng, mau chóng đập đến ông lão dẫn đầu đang lơ lửng giữa không trung.
“Đại nhân cẩn thận!”
Lúc này, mấy người dưới đất hét lớn.
Ông lão mới phản ứng lại.
Nhanh chóng vung trường kiếm trong tay, mấy đường kiếm khí lại chém ngang về phía Diệp Viễn đã cách ông ta chưa đến mười mét.
Lần này, lại thấy Diệp Viễn vung nắm đấm.
Một quyền mang theo sức mạnh vô thượng, đập mạnh về phía những đường kiếm khí đó.
Trong phút chốc, những đường kiếm khí này bị một quyền của Diệp Viễn đánh tan.
Không còn trở ngại, nắm đấm của Diệp Viễn cũng xuất hiện trước mặt ông lão trong nháy mắt.
“Phập!”
Một tiếng lớn vang lên, cú đấm của Diệp Viễn tấn công mạnh lên lồng ngực của ông lão.
Cơ thể của ông lão lập tức xuất hiện một làn hoa quang, làn hoa quang này đã chặn được phần lớn sức mạnh cú đấm của Diệp Viễn.
Nhưng mặc dù là vậy, cơ thể của ông lão cũng vẫn bị sức mạnh còn sót lại tấn công đến trực tiếp lùi lại mấy mét.
Lúc này, Diệp Viễn lại xông lên, lại tung một quyền tấn công mạnh về phía ông lão dẫn đầu còn chưa đứng vững.
Nhìn thấy Diệp Viễn xông đến với một quyền khí thế bừng bừng, ông lão vừa mới lĩnh giáo uy lực của quyền này, trong lòng kinh hãi.
Vội vàng giơ ngang trường kiếm trong tay trước người.
“Phập!”
Một tiếng trầm bức.
Diệp Viễn tấn công lên thanh trường kiếm.
Trước mặt sức mạnh tuyệt đối, thanh trường kiếm đó cũng không đỡ được nửa giây, bị cú đấm của Diệp Viễn đánh vỡ.
Diệp Viễn vẫn không giảm khí thế tung quyền, mang theo sức mạnh cuồn cuộn.
Hung hãn ấn lên lồng ngực của ông lão.
“Phập!”
Trước người ông lão lại xuất hiện một làn hoa quang, lại chặn được một quyền đáng sợ của Diệp Viễn.
Nhưng lực xung kích cường mạnh lại lật bay ông lão.
“Hừ! Tôi muốn xem xem phòng ngự của ông có thể có bao nhiêu!”
Diệp Viễn hừ lạnh lùng một tiếng, cơ thể hành động, lại đuổi đến trước mặt ông lão.
Vẫn là một quyền.
“Phập!”
Trước mặt ông lão lại xuất hiện một làn hoa quang, chặn được một quyền của Diệp Viễn lần nữa.