Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Yên tâm, tôi chỉ nhìn lén thôi, sau khi biết bên trong có gì, tôi sẽ đậy nắp quan tài lại ngay!”, thần cái Kiềm Tây nói.

“Chẳng lẽ các cậu không tò mò ư?”

Thần cái Kiềm Tây vừa nói ra câu này, đám người song đao Tây Bắc đều tỏ ra do dự.

“Ai da, chỉ là nhìn sơ qua thôi mà, các cậu còn do dự gì nữa!”

“Nhanh lên, các cậu tấn công những con rối này, dụ chúng ra xa ba bước đi, tôi sẽ có cách lấy chiếc quan tài này”.

“Tiền bối, để tôi giúp ông!”

Lúc này Trần Bắc Phong đứng dậy, thật ra anh ta cũng rất muốn biết rốt cuộc trong quan tài có thứ gì.

“Chúng tôi cũng giúp ông!”, song đao Tây Bắc cũng đứng ra.

“Tiền bối, chúng tôi cũng giúp ông một tay!”

Ông lão họ Trần và mấy người có thực lực mạnh nhất nhà họ Trần cũng đứng ra.

“Ha ha ha, được được được!”

Khi thấy mọi người đều giúp mình, thần cái Kiềm Tây vô cùng kích động.

Mông Long thấy những người này đều giúp thần cái Kiềm Tây thì nhíu chặt lông mày.

Lúc này, hai học trò của Mông Long cũng đi qua.

“Thầy ơi, phải làm gì đây ạ?”

Sau một lúc chần chừ, Mông Long mới đáp.

“Đừng quan tâm, để họ làm gì làm đi!”

Mông Long biết mình không phải đối thủ của thần cái Kiềm Tây, mà giờ không ngờ đám song đao Tây Bắc cũng muốn mở quan tài.

Bản thân ông ta không thể phản kháng, chỉ có thể để mặc cho những người này ra tay.

Tất nhiên còn có một câu ông ta chưa nói.

Đó là thực lực của những con rối này không hề đơn giản chút nào.

Thần cái Kiềm Tây muốn cướp quan tài từ tay những con rối này, chỉ e phải trả một cái giá rất lớn.

Hơn nữa, cho dù thần cái Kiềm Tây có được quan tài, không có phương pháp đặc biệt thì cũng không thể mở quan tài.

“Vâng!”

Hai người không nói gì nữa, lùi ra sau lưng Mông Long.

“Các cậu nhớ kĩ đây, lát nữa đồng loạt ra tay tấn công những con rối này, sau khi thành công phải tránh ra xa năm bước ngay lập tức. Nếu con rối cách quan tài năm bước thì sẽ không còn tấn công nữa!”

Nói xong, thần cái Kiềm Tây chỉ huy mọi người đứng vào vị trí tương ứng của mình.

Ông ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, đợi sau khi dụ con rối đi hết, ông ta sẽ lấy quan tài.

“Ra tay!”

Cùng lúc với tiếng ra lệnh của thần cái Kiềm Tây, tất cả mọi người thi triển chiêu thức tấn công những con rối kia.

Vừa tấn công xong, tất cả mọi người lập tức lùi về sau.

Đúng như lời thần cái Kiềm Tây đã nói, khi mọi người tấn công, những con rối này cũng tung chưởng, nhưng đáng tiếc tất cả đều đánh hụt, bởi vì mọi người đều lùi lại năm bước sau khi tấn công.

Nhân lúc mọi người ra tay dụ con rối đi, thần cái Kiềm Tây tung một chưởng thật mạnh về phía chiếc quan tài kia.

Ban đầu ông ta định đánh bay quan tài bằng một chưởng, để nó rời khỏi phạm vi năm bước của những con rối này.

Nhưng điều khiến ông ta không thể nào ngờ được đó là, ông ta tung một chưởng, chiếc quan tài kia vẫn đứng y nguyên tại chỗ.

Không hề xê dịch.

Hơn nữa, khi chưởng đánh vào quan tài, trên quan tài phóng ra một lực bắn ngược vô cùng mạnh.

Lực bắn ngược khiến người ta sợ hãi này tấn công về phía thần cái Kiềm Tây với tốc độ không gì theo kịp.

Mặt thần cái Kiềm Tây lập tức biến sắc, ông ta nhanh chóng lùi ra sau.

Đáng tiếc, tốc độ của ông ta so sánh với lực bắn ngược kia phải nói là quá chậm.

“Rầm!”

Ông ta chỉ lùi lại chưa tới năm trăm mét đã bị lực bắn ngược mạnh mẽ kia đánh trúng ngực.

“Phụt!”

Thần cái Kiềm Tây hộc máu, văng ra xa theo một đường cong trên không trung như một ngôi sao băng, sau đó va mạnh vào khu rừng cách đó không xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK