“Là tự chị nói, hay là tôi đích thân xuống hỏi đây?”
Diệp Viễn tiện tay rót rượu ngon được cất trên bàn của chị Thanh, khẽ ngửi một chút.
“Cái gì? Tôi không hiểu ý của cậu?”, chị Thanh vẫn giả bộ không hiểu.
“Ha ha, xem ra tôi đành tự đi xuống hỏi rồi!”
Diệp Viễn mỉm cười, sau đó đặt rượu xuống bàn, nhảy từ bàn làm việc xuống.
Chị Thanh lập tức khí thế toàn thân bừng bừng, ngăn trước mặt Diệp Viễn.
“Sao thế, không giả bộ nữa hả?”
Diệp Viễn cười lạnh lùng.
Thực ra từ lúc lần đầu tiên nhìn thấy chị Thanh, Diệp Viễn đã phát hiện chị Thanh có chút quỷ dị.
Còn về quỷ dị ở điểm nào, ban đầu Diệp Viễn còn chưa nhìn ra.
Cho đến khi anh ra tay giải quyết mấy vệ sĩ của ông tư Hoàng thay đám người Cao Phi.
Chị Thanh đã lập tức phát hiện là anh ra tay.
Lúc đó, Diệp Viễn cũng cảm nhận được một chút khí tức cực kỳ đặc biệt từ trên người chị Thanh.
Nhưng những khí tức ngày dường như rất nhỏ không dễ phát hiện, nhưng vẫn không tránh được cảm nhận của anh.
Những khí tức này khiến Diệp Viễn cảm giác rất quen thuộc, dường như hồi nhỏ trên người của mẹ từng có khí tức này.
Trước đó anh từng nghe Vũ Đông Thanh nói, năm đó có một người của tổ chức thần bí ra tay, đã đưa bố mẹ của anh đi.
Vì vậy, anh muốn làm rõ rốt cuộc chị Thanh này là ai, có phải có liên quan đến bố mẹ đã mất tích không.
Vì vậy, sau khi anh cùng Hiên Viên Thanh Phong và Hiên Viên Hiểu Nhã rời đi, rồi lại quay lại.
Quả nhiên, chị Thanh này có vấn đề thật.
“Tôi chưa từng giả bộ!”, chị Thanh lạnh lùng nói.
“Tuy cậu là Diệp Diệt Tiêu, nhưng nếu phải đánh nhau thật, cậu chưa chắc là đối thủ của tôi!”
Nói xong, trên lòng bàn tay của chị Thanh lại ngưng tụ ra môt ngọn lửa tràn đầy uy thế khủng bố.
“Hỏa đan?”
Nhìn thấy hỏa đan, Diệp Viễn kinh hãi trong lòng!
Đây là lần đầu tiên anh thấy có người giống anh, lại có thể ngưng tụ ra hỏa đan.
Từ trước đến nay, anh đều nghĩ chỉ một mình anh tu hành tiên đạo.
Nhưng không ngờ, hôm nay lại gặp được một người cũng tu tiên, hơn nữa còn đã đạt đến cảnh giới Kim Đan Kỳ.
Nhưng nghĩ đến Quỷ Môn là môn phái tu tiên truyền thừa thượng cổ, thì có lẽ chắc cũng có rất nhiều môn phái tu liên giống như Quỷ Môn truyền thừa lại.
Đương nhiên cũng có người có thể tu hành tiên đạo.
Thấy vẻ mặt Diệp Viễn biến sắc, chị Thanh nghĩ Diệp Viễn đã bị hỏa đan của mình dọa sợ.
Mới nói: “Diệp Diệt Tiêu, chúng tôi không hề có ác ý với cậu, cũng sẽ không làm hại đến cậu và bạn bè của cậu”.
“Cho nên xin cậu đừng hỏi thêm gì, mau rời khỏi đây đi”.
“Vậy tôi cứ muốn xuống thì sao!”, Diệp Viễn lạnh lùng nói.
Trên người chị Thanh có khí tức giống với mẹ của anh, bây giờ bố mẹ mất tích, đương nhiên Diệp Viễn phải làm rõ, những người này có liên quan gì đến ba mẹ mất tích không.
Cho dù chị Thanh này là một người tu tiên, rất có thể còn là người môn phái tu tiên siêu cấp nào đó được truyền thừa giống như Quỷ Môn.
Nhưng anh vẫn không sợ.
“Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Sắc mặt chị Thanh đanh lạnh lại, hỏa đan trong tay điên cuồng cuồn cuộn.
“Hừ, chỉ với chút thủ đoạn này, vẫn không phải là đối thủ của tôi!”
Diệp Viễn vung tay, hỏa đan đó trực tiếp bay đến trong tay Diệp Viễn.
“Làm… làm sao có thể?”
Lập tức khiến chị Thanh kinh hãi trong lòng, phải biết rằng từ sau khi chị ta đi theo người ở phía dưới thông đạo tu hành tiên đạo.
Những năm nay cũng từng gặp được cao thủ, nhưng gần như những cao thủ đó cũng không phải là đối thủ của chị ta.
Hỏa đan này của mình cũng là bất khả chiến bại.
Nhưng không ngờ, hôm nay hỏa đan bất khả chiến bại của mình lại dễ dàng bị Diệp Viễn cướp đi.
Làm sao có thể chứ.
Trong lúc chị Thanh ngẩn người.
Trong thông đạo vang lên một giọng nói.
“Cho cậu ta xuống đi!”
“Vâng!”
Sau đó, chị Thanh chủ động nhường lối đi.
Diệp Viễn cũng không hề do dự vụt người nhảy xuống thông đạo chưa biết rõ.
Lúc Diệp Viễn đi vào thông đạo, hỏa đan trong tay trực tiếp bay về trong tay của chị Thanh .
Chỉ là, điều khiến chị Thanh không thể tin nổi là, sau khi hỏa đan về đến trong tay mình, hình như bắt đầu chê bai mình.
Còn Diệp Viễn, sau khi anh đi vào thông đạo, lại càng cảm thấy trong thông đạo này tràn đấy khí tức quen thuộc.
Giống hệt với khí tức trên người mẹ của anh.