Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bành!”

Diệp Viễn không nói nhiều, trực tiếp đạp một cái, thanh niên trẻ bị bay thẳng ra ngoài.

Cơ thể gày yếu của anh ta trực tiếp đập lên chiếc xe BMW, không hề bất ngờ, thanh niên trẻ đó hôn mê bất tỉnh.

Sau khi giải quyết xong cậu ấm trẻ này, Diệp Viễn nói với Thẩm Tiểu Tiểu còn đang không ngừng khóc trong lòng.

“Được rồi, không sao rồi!”

Lần này, Thẩm Tiểu Tiểu mới nín khóc, đỏ mặt rời khỏi lòng Diệp Viễn.

Nhìn áo của Diệp Viễn bị ướt một mảng lớn vì nước mắt, Thẩm Tiểu Tiểu cũng hơi xấu hổ.

Diệp Viễn biết Thẩm Tiểu Tiểu ngại ngùng, liền hỏi: “Sao cô lại ở đây, còn những người vừa này nữa, là thế nào?”

Lúc này Thẩm Tiểu Tiểu mới giải thích mục đích đến Giang Châu hôm nay.

Được biết Thẩm Tiểu Tiểu đến sinh nhật bạn, Diệp Viễn bèn nói.

“Sao cô đến Giang Châu mà không gọi cho tôi?”

“À, tôi quên mất”.

Thẩm Tiểu Tiểu cũng muốn liên lạc với Diệp Viễn, nhưng lại hơi ngại, dù sao hai người cũng vừa quen biết không lâu.

Thấy áo của Thẩm Tiểu Tiểu cũng bị mấy tên vệ sĩ xé rách, Diệp Viễn liền nói.

“Đi thôi, tôi đưa cô đi mua quần áo trước”.

“Ồ, được!”

Nhìn thấy Diệp Viễn dắt tay Tiểu Vũ, Thẩm Tiểu Tiểu lập tức hơi hiếu kỳ.

“Anh Diệp, cô ấy là?”

“Cô ấy là em gái tôi, Tiểu Vũ!”

Sau khi được biết Tiểu Vũ là em gái Diệp Viễn, cuối cùng Thẩm Tiểu Tiểu cũng thở nhẹ nhõm.

“Chị gái này, chị đẹp quá!”

Tiểu Vũ ăn miếng kẹo hồ lô, cuốn lưỡi nói một câu không rõ chữ.

Lời khen của Tiểu Vũ khiến Thẩm Tiểu Tiểu đỏ mặt, nhưng trong lòng vẫn rất kích động.

“Cảm ơn!”

Diệp Viễn dẫn hai cô gái vào một cửa hàng xa xỉ của trung tâm thương mại.

Nhìn thấy quần áo đẹp rực rỡ đủ loại, Tiểu Vũ lập tức cảm thấy kẹo hồ lô trong tay không còn thơm nữa.

Đôi mắt đẹp dán chặt vào số quần áo xinh đẹp đó.

“Tiểu Vũ, thích cái nào thì cứ thử đi!”

“Tiểu Tiểu, cô cũng vậy, thích gì thì cứ thử hết!”

“Anh Diệp, cửa hàng này quá đắt, chúng ta đến chỗ khác đi!”

“Nếu là trước đây, Thẩm Tiểu Tiểu tuyệt đối có thể mua được đồ ở đây, nhưng dạo này việc kinh doanh của nhà cô ta không được tốt, nợ ngân hàng rất nhiều tiền.

Lần này cô ta đến Giang Châu, nói là sinh nhật bạn học, thực ra mục đích chính là muốn nhờ bạn học của cô ta giúp đỡ việc làm ăn của nhà cô ta.

“Không sao, để tôi thanh toán!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK