“Lần trước khi em trai của Trung Tam Dã Tường nước Uy dẫn người đến phòng đấu giá Gia Tín cướp cuộn da dê cuối cùng, hắn đã bị đại sư Diệp chém chết!”
“Hơn nữa phải lấy được cuộn da dê cuối cùng kia, ngày mai Trung Tam Dã Tường sẽ đến Sở Châu, muốn cùng nhau đánh một trận sống chết với đại sư Diệp”.
“Đến lúc đó, bọn chúng ta phải giúp đỡ Trung Tam Dã Tường thuận lợi cầm được cuộn da dê kia!”
“Mấy người nước Uy này đúng thật là phế vật, cơ hội lần trước tốt như vậy lại bị bọn họ bỏ lỡ, còn bị người ta mang cuộn da dê kia! Biết thế chúng ta nên ra tay”, cậu Vu mặt đầy khinh thường.
Thời gian một đêm trôi qua rất nhanh.
Sáng sớm, khi tia nắng mặt trời đầu tiên xuất hiện từ phía đông, trên tầng cao nhất của khách sạn.
Diệp Viễn đột nhiên mở mắt, cả đêm tu luyện khiến tâm trạng anh vô cùng thoải mái, sức mạnh thân xác lại tinh tiến không ít.
Cùng lúc đó.
Nhà họ Sở.
Bởi vì thu gom được một nửa tài sản của các đại gia tộc Sở Châu, nhà họ Sở bây giờ đã nhảy vọt lên trở thành nhà giàu có đứng đầu Sở Châu này.
Có thể nói là rạng rỡ vô hạn.
Người của các đại gia tộc rối rít lấy lòng, muốn qua lại thân thiết với nhà họ Sở bọn họ, còn có một vài gia tộc lấy ra việc kinh doanh đang có lãi nhất ở nhà mình muốn làm cùng với nhà họ Sở.
Điều này khiến Sở Trung Nam vô cùng vui sướng, sáng sớm hôm nay, ông ta và Sở Vân Phi dậy từ sớm, chuẩn bị đến công ty xử lý mấy việc này.
Nhưng sau khi bọn họ vừa rời giường, phát hiện trong phòng khách nhà mình có một bóng người cao lớn đang ngồi.
Mà vệ sĩ của nhà đều đang nằm ngã la liệt trên đất.
Lúc bọn họ muốn hỏi người đến là ai.
Nhưng người này liền giơ tay, hai người bay lên không trung một cách mất kiểm soát, bị người này bóp cổ.
Điều này khiến hai người hiểu ra, người cao lớn trước mắt này là một cao thủ võ đạo.
“Nói cho tôi biết, ai đã làm sư đệ tôi bị thương?”, người này nói lạnh băng, mang theo sát khí nồng nặc.
“Cậu này, không biết cậu đang nói ai vậy?”, Sở Trung Nam vô cùng sợ hãi hỏi.
Bởi vì ông ta có thể cảm nhận thấy người này bây giờ đang rất tức giận.
Bất cứ lúc nào cũng có thể giết bọn họ.
“Tôi tên Cổ Hạo Phi, đại đồ đệ của Cổ Thông Thiên! Cổ Hạo Nam là sư đệ của tôi!”, người đến nói ra một cái tên.
“Cổ Hạo Phi? Đại đồ đệ của Cổ Thông Thiên?”
Sau khi Sở Trung Nam nhớ đến cái tên này, sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Cuối cùng ông ta đã hiểu người này đến đây để làm gì, rõ ràng là tới báo thù cho Cổ Hạo Nam.