Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đúng vào lúc kiếm Xích Linh vừa mới rơi xuống, chỉ nghe một tiếng “Xoẹt!” khẽ vang lên.

Kiếm Xích Linh kia bỗng nhiên lại từ không trung bay đến, giống như một ngôi sao băng đỏ rực.

Mang theo uy thế xé toạc bầu không, đâm thẳng về phía Trần Bắc Phong bằng một tốc độ khủng khiếp.

“Phập!”

Một tiếng vang lên, kiếm Xích Linh kia đâm xuyên qua ngực của Trần Bắc Phong, quán tính mạnh mẽ kéo theo cơ thể của anh ta văng ra như một viên đạn pháo sau đó nện thẳng vào căn nhà đá ở phía sau.

“Uỳnh!”

Căn nhà đá kia gần như không thể chịu đựng được lực va chạm mạnh như vậy, lập tức bị đổ sập vỡ nát.

“Uỳnh uỳnh uỳnh...”.

Sau khi liên tiếp phá hủy mấy căn nhà đá, kiếm Xích Linh mang theo Trần Bắc Phong ghim chặt lên cổng vòm đá khổng lồ của Trần Gia Từ.

“Uỳnh!”

Mà lúc này, chưởng ấn khổng lồ kia cũng đã đáp xuống.

Giống như sao chổi đâm vào địa cầu, bên dưới có gần trăm Võ thánh đều bị chưởng ấn khổng lồ kia đập xuống nát bét, chẳng còn lưu lại bã.

Lực va chạm khủng khiếp, chỉ chớp mắt đã san bằng tất cả nhà cửa của Trần Gia Từ thành bình địa.

Phía cổng vào, chiếc cổng vòm bằng đá khổng lồ tượng trưng cho gương mặt của nhà họ Trần, đã đứng sừng sững ở đó không biết bao nhiêu năm, cũng đã bị lực va chạm mạnh mẽ kia hất đổ.

Mà Trần Bắc Phong vốn dĩ bị ghim trên cổng đá lúc này đã bị một tảng đá lớn đè lên người đến mức máu thịt mơ hồ.

Cảnh tượng này cũng bị Trần Thanh Thanh đã hấp thu hết sạch sát khí và tử khí tận mắt chứng kiến.

Lúc này, khí thế trên người Trần Thanh Thanh đã mạnh đến cực điểm.

Chỉ nghe từ miệng Trần Thanh Thanh phát ra tiếng hét thê lương đến cùng cực, tiếng hét này nghe như tiếng ma quỷ nghiến răng, chấn động cả đất trời.

“Diệp Diệt Tiêu, tôi phải giết chết anh!”

Trần Thanh Thanh đã phẫn nộ đến phát điên vung tay lên, phía xa bên dưới cánh cổng vòm đã đã bị phá hủy, kiếm Xích Linh thình lình phá đá lao ra, dùng tốc độ cực nhanh bay vào trong tay Trần Thanh Thanh.

“Kiếm khuynh Thiên hạ!”

Trần Thanh Thanh tay nắm song kiếm, điên cuồng gào lên một tiếng, kiếm Xích Linh trong tay gần như có linh tính, thình lình bay lên bầu trời.

Một kiếm hóa thành hai, hai kiếm hóa thành ba, ba hóa thành sáu...

Chỉ chớp mắt, bầu trời phía trên đỉnh đầu Trần Thanh Thanh đã xuất hiện đến mấy trăm thanh kiếm Xích Linh phát tán ra uy năng vô thượng.

Không bao lâu sau.

Đã có hàng nghìn đến hàng chục nghìn thanh kiếm Xích Linh, giống như vô số hạt mưa dày đặc trên bầu trời.

Trên mỗi một thanh kiếm đều phát tán ra kiếm khí khủng bố, mang theo uy áp vô thượng, kiếm khí của hàng nghìn đến hàng chục nghìn thanh kiếm vô cùng khủng khiếp, làm cả bầu trời phải biến sắc.

Đối diện với uy áp vô thượng, và với kiếm khí khủng khiếp này, Diệp Viễn vẫn bình tĩnh như cũ.

“Đi!”

Lúc này, chỉ nghe thấy Trần Thanh Thanh quát to.

Hàng nghìn đến hàng chục nghìn thanh kiếm Xích Linh trên đỉnh đầu cô ta giống như một đợt thủy triều.

Càn quét về phía Diệp Viễn.

Đối diện với màn mưa kiếm cuồn cuộn ập đến, Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ, chỉ là khẽ nhấc bàn tay lên.

Năm ngón tay siết chặt thành quyền, nghênh đón màn mưa kiếm dày đặc kia.

“Keng keng keng...”.

Chớp mắt, có âm thanh kim loại va chạm vào nhau truyền đến.

Chỉ thấy tốc độ nắm đấm của Diệp Viễn nhanh đến mức giới hạn, mỗi một quyền đấm ra liền có một thanh Xích Linh kiếm bị đánh nát.

Không đến một phút sau, hơn một nửa số kiếm Xích Linh đã bị những cú đấm của Diệp Viễn đánh tan.

Trần Thanh Thanh thấy vậy, sắc mặt cũng thay đổi.

Chỉ nghe cô ta lại hét lên một tiếng nữa: “Ngưng kết lưới kiếm!”

Lời của Trần Thanh Thanh vừa dứt, số kiếm này cũng ngừng tấn công mà chuyển sang bay vòng tròn xung quanh người Diệp Viễn bằng tốc độ cực nhanh.

Không bao lâu sau, màn mưa kiếm dày đặc lúc nãy đã hình thành nên một lưới kiếm khổng lồ xung quanh người Diệp Viễn, bọc kín anh ở bên trong.

Diệp Viễn đứng bên trong lưới kiếm cũng ngừng những cú đấm của mình lại, hai tay chắp sau lưng, bình tĩnh đứng tại chỗ.

Mà lúc này, bàn tay trống không của Trần Thanh Thanh mở ra, một thanh kiếm nhỏ đã xuất hiện trên bàn tay cô ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK