Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Thiên Hành không tấn công nữa, Diệp Viễn hơi không vui nói.
“Ê, sao lại dừng rồi, ông đây còn chưa hưởng thụ đủ mà!”
Nhìn sắc mặt đầy châm biếm của Diệp Viên, Lục Thiên Hành cuối cùng cũng hơi cảm thấy nghiêm trọng.
Trước đó ông ta nghe nói Diệp Viển là một đại sư chuyên luyện kim thân, độ cứng của cơ thể vô cùng khủng khiếp.
Nhưng lúc đó sau khi ông ta cảm nhận được linh khí Thiên Địa đậm đặc từ trên người Diệp Viễn thì ông ta càng hiểu hơn, Diệp Viễn tuyệt đối không chỉ là một đại sư luyện kim thân đơn giản.
Chắc chắn là luyện cả trong lẫn ngoài cùng lúc, vừa rồi thấy Diệp Viên phòng ngự bị động, ông ta đã hiếu, Diệp Viễn chắc chắn đã luyện công phu kim thân tương đối mạnh, mà nội công cũng không hề kém.
Do đó, ông ta quyết định dứt khoát phá nhục thân của Diệp Viễn, lại dùng linh khí Thiên Địa thẳng tay phá hủy kinh mạch của Diệp Viễn.
Nhưng điều làm ông ta bàng hoàng chính là, độ cứng của nhục thân Diệp Viễn lại đạt đến mức độ biến thái như thế, giống như cái mai của con rùa sống nghìn năm vậy.
Ông ta gần như đã dốc hết sức rồi mà vẫn không phá được phòng ngự trên cơ thể của Diệp Viễn.
Mà mọi người ở phía xa thấy Diệp Viễn chẳng hề hấn gì thì có chút ngạc nhiên vì sự mạnh mẽ của anh.
Thấy Lục Thiên Hành không nói gì, Diệp Viễn lại chủ động nói.
“Ê. Không phải là để cho ông đây được tận mắt chứng kiến sức mạnh à? Sao nào, chí thế thôi à?”
Đối diện với lời nói châm chọc của Diệp Viền, Lục Thiên Hành coi như không nghe thấy, chỉ lạnh lùng nhìn Diệp Viễn một cái.
Sau đó đáp xuống mặt sông Long Giang đang cuồn cuộn cháy bên dưới.
Vừa đáp xuống, chí thấy Lục Thiên Hành đạp mạnh một cái, mặt sông Long Giang bống nhiên cuộn lên mấy con sóng cao cá mấy chục mét.
Những con sóng này sau khi bay vút lên cao, chỉ nghe thấy Lục Thiên Hành quát một tiếng.
“Đi!”
Những con sóng kia cuồn cuộn ập đến khí vực nghìn mét xung quang Diệp Viễn.
Chỉ chớp mắt, Diệp Viễn đã bị những con sóng kia bao trùm.
Lúc này, đám đông đứng phía xa quan sát dều trợn tròn hai mắt.
Bởi vì không gian hình vuông cỏ đến cả nghìn mét bỗng nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, mà bên trong không gian này lại đồ đầy nưác của Long Giang.
“Đây chính là năng lực của cành giới Võ Đế hay sao?”
“Khủng khiếp quá!”
“Đây hắn là bản lĩnh chỉ có thân tiên mới có?”
Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho bàng hoàng, cám thấy không thực.
“Cút đi!”
Lúc này, trong miệng Lục Thiên Hành buột ra tiếng quát.
Không gian hình vuông bị đố đầy nước kia chính là khí vực mà Lục Thiên Hành thi triển đang bắt đầu thu hẹp ngưng kết lại bằng một tốc độ điên cuồng.
Có thể thấy được, áp lực đè lên Diệp Viễn lần này là vô cùng lớn.
Nhưng lúc này Diệp Viên vần đứng hiên ngang ở ngay chính giữa khí vực, mặc dù phải chịu đựng áp lực lớn như thế.
Lục Thiên Hành nghĩ rất đơn giản, đòn tấn công của mình không thể làm gì nhục thân của Diệp Viễn, vậy ông ta quyết định dùng khí vực, lại sử dụng thêm võ kỹ của mình để đè chết Diệp Viễn.
Rất nhanh, khí vực kia đã co lại thành phạm vị không đến 100m, hơn nữa nước sông Long Giang bên trong đang bắt đầu kết thành băng màu trắng.
Lấy tốc độ cực nhanh đế đóng băng.
Không đến mười giây, cả khí vực đã biến thành một ngọn núi băng cực lớn cao đến hơn 50 mét nối trên mặt sông Long giang.
mà Diệp Viễn bên trong đã hoàn toàn bị đóng băng ở vị trí trung tâm.
Không biết sống chết.
Nhìn ngọn núi băng tỏa ra khí lạnh nối trên mặt sông Long Giang.
Đám võ giả quan sát ở phía xa lúc này đã không còn có thể dùng ngôn từ để hình dung tâm trạng của mình nữa.
“Lần này, Diệp Diệt Tiêu hẳn là đã chết rồi!”
Chịu một áp lực lớn như thế, lúc này lại bị đóng băng, tất cà mọi người đều cảm thấy Diệp Viễn có mạnh hơn nữa thì cũng không còn đường cứu vãn nữa rồi.
Mà lúc này, Lục Thiên Hành vẩn chưa thể yên tâm, chỉ thấy tay ông ta cử động.
Một ngọn lửa màu xanh thình lình xuất hiện trong bàn tay ông ta.
Khi mà ngọn lửa xuất hiện, nước sông Long Giang bên dưới chân ông ta đã bắt đầu sôi sục, hơn nữa rất
nhanh đã tạo thành màn sương mù màu trắng bay lên không trung.
Nước sông Long Giang này hình như không chịu được nhiệt độ của ngon lửa màu xanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK