Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng e ngại mặt mũi của Liễu Huân nên anh ta vẫn bắt chuyện với Diệp Viễn.

Tất nhiên Diệp Viễn cũng nhìn thấy vẻ khinh thường thoáng qua trên mặt Sở Vân Phi.

Anh cũng không để ý, giơ tay ra bắt tay với Sở Vân Phi.

Chỉ là, khoảnh khắc Diệp Viễn nắm lấy tay anh ta.

Trong đầu anh bỗng nhiên xuất hiện những hình ảnh chợt lóe.

Trong cảnh tượng đó có Sở Vân Phi ngồi ở ghế sau của một chiếc Mercedes.

Khi đang chờ đèn đỏ ở một ngã tư đường.

Thì đột nhiên, một chiếc xe chở hàng lao vào xe Sở Vân Phi với tốc độ cực nhanh.

Hình ảnh đột ngột xuất hiện rồi lại nhanh chóng biến mất khiến Diệp Viễn sửng sốt.

“Chẳng lẽ đó chính là cách sử dụng bí thuật đoán trước may rủi của Quỷ Môn?”, Diệp Viễn đột nhiên nhận ra điều gì đó.

Truyền thừa của Quỷ Môn không chỉ có công pháp tu hành, y thuật của Quỷ Môn mà còn rất nhiều bí thuật thần kỳ khác.

Trong đó có bí thuật đoán trước may rủi.

Ba năm trước, khi Diệp Viễn có được truyền thừa của Quỷ Môn thì đã vô cùng hứng thú với bí thuật đoán trước may rủi này.

Nhưng anh nghiên cứu rất lâu vẫn không thể hiểu được, rốt cuộc mình phải sử dụng bí thuật đó như thế nào.

Mà vừa nãy anh chỉ mới bắt tay với Sở Vân Phi, thì trong đầu đã xuất hiện những cảnh tượng đó.

“Thì ra là vậy!”

“Anh Diệp? Anh làm sao thế?”

Diệp Viễn cứ nắm lấy tay mình mãi không buông khiến Sở Vân Phi cảm thấy bực bội, anh ta tưởng Diệp Viễn có thứ sở thích bệnh hoạn nào đó.

“Không có gì!”

Lúc này Diệp Viễn mới phản ứng lại, sau đó buông lỏng tay Sở Vân Phi.

Chẳng mấy chốc, nhân viên phục vụ đã mang những món ăn mà Liễu Huân đích thân dặn bếp trưởng làm lên.

Sau khi cơm no rượu say, quan hệ của Liễu Huân và Diệp Viễn cũng được kéo gần thêm một chút.

Diệp Viễn cũng nhận ra con người Liễu Huân không tệ, ngoài mặt lại khá là kiêu căng hống hách.

Tất nhiên, cũng có thể do Liễu Huân được sinh ra ở vạch đích, sống trong những lời ton hót nịnh bợ nên khó tránh khỏi việc bị ảnh hưởng, trở nên kiêu ngạo.

Nhưng sau khi nói chuyện với Liễu Huân một lát, Diệp Viễn thấy anh ta cũng khiêm tốn và hiền hòa lắm, rất hợp với tính anh.

Trên bàn cơm, anh ta cũng khiêm tốn hỏi han về những vấn đề mình gặp phải trong y học.

Diệp Viễn cũng chẳng keo kiệt, cho anh ta một số lời giải thích và kinh nghiệm của mình.

Về phần y thuật của Quỷ Môn, Diệp Viễn lại không nói, bởi vì bản thân anh cũng chưa nghiên cứu sâu.

Trước khi có được y thuật của Quỷ Môn, anh cũng đã theo một vị thần y trên giang hồ, cũng không thua bất kỳ ai trong việc chữa bệnh cứu người.

Vì Diệp Viễn muốn nhờ Liễu Huân giúp mình tìm một số dược liệu, nên hai người không ở lại nhà hàng quá lâu.


Ra khỏi thang máy, ba người xuống bãi đỗ xe dưới hầm, Diệp Viễn ngồi lên xe Liễu Huân, chuẩn bị đến cửa hàng dược liệu của nhà họ Liễu ở Giang Châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK