Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn vị gia chủ nhìn nhau, cả bốn người đều nhìn thấy được vẻ không cam lòng từ trong mắt đối phương.

Bốn gia tộc lớn bọn họ đã tung hoành ở thành phố Thanh Long nhiều năm, nhưng không ngờ hôm nay sẽ thua trong tay một tên đàn em của Ngụy Thành Bân.

Mặc dù họ không cam lòng cũng như không phục, nhưng họ không còn cách nào khác, thực lực của A Long quá lợi hại, ngay cả võ giả do người đứng sau lưng họ phái tới cũng không phải đối thủ.

“Không dám!”

Ngụy Thành Bân cười khẩy: “Ha ha, không dám, trước đó các ông còn bảo sẽ khiến chúng tôi chết hết mà? Sao bây giờ lại không dám nữa thế!”

“Nếu các ông đã không có cách giết tất cả chúng tôi, vậy thì giờ cũng đến lượt tôi giết cả đám các ông rồi!”

Ban đầu Ngụy Thành Bân không định giải quyết người của bốn gia tộc lớn, ông ta làm lão nhị, đứng sau màn phụ trách chi tiền thực ra cũng rất tốt.

Nhưng bây giờ A Long đã đứng ra, nếu không làm thì thôi, một khi đã làm thì phải làm cho xong.

Thu nạp luôn bốn gia tộc lớn này vậy.

Ngụy Thành Bân vừa dứt lời, ánh mắt đầy sát khí của A Long liền nhìn về phía bốn vị gia chủ.

Đối diện với ánh mắt của A Long, sắc mặt của bốn vị gia chủ đã tái nhợt không còn chút máu.

Tư Đồ Hạo Vũ lập tức lên tiếng.

“Ngụy Thành Bân, ông không thể giết chúng tôi. Ông mà giết chúng tôi, người đứng sau lưng chúng tôi đến từ vùng đất Lánh Đời đấy, nếu ông dám giết chúng tôi, những người đó sẽ không bỏ qua cho các ông!”

Nghe thấy mấy chữ vùng đất Lánh Đời, mặt Ngụy Thành Bân biến sắc.

Ông ta đã từng nghe A Long nói đôi chút về vùng đất Lánh Đời.

Đương nhiên cũng biết sự đáng sợ của nơi này.

Trông thấy mặt Ngụy Thành Bân biến sắc, người của bốn gia tộc lớn cũng thở phào nhẹ nhõm.

Họ cũng biết được rằng Ngụy Thành Bân có vẻ rất kiêng dè thế lực sau lưng họ.

Tư Đồ Hạo Vũ còn cáo mượn oai hùng nói.

“Ngụy Thành Bân, vốn dĩ hôm nay chúng tôi cũng không muốn xảy ra xung đột với ông, chúng tôi chỉ tới tìm bọn chó đã đánh con trai tôi thôi! Nếu ông vẫn còn dám ngăn cản, chúng tôi sẽ thông báo cho người của vùng đất Lánh Đời để tiêu diệt ông trước!”

Mặt Ngụy Thành Bân tiếp tục biến sắc, tất nhiên ông ta tin lời của Tư Đồ Hạo Vũ.

Nếu người của vùng đất Lánh Đời muốn tiêu diệt ông ta quả thật rất dễ dàng.

Đừng nói ông ta, chỉ e cả Diệp Viễn đối đầu với những người đó, ai thắng ai thua cũng chưa chắc chắn được.

Khi thấy mặt Ngụy Thành Bân lại biến sắc, Tư Đồ Hạo Vũ càng thêm kiêu ngạo.

“Cho nên là Ngụy Thành Bân, nếu ông muốn giữ cái mạng nhỏ của mình thì mau chóng dẫn người rời khỏi đây đi, đồng thời giao lại nơi này cho bốn gia tộc lớn chúng tôi quản lý, không thì coi chừng có tiền mà không còn mạng để dùng đấy!”

Bốn gia tộc lớn đã ngấp nghé tới sản nghiệp trong tay Ngụy Thành Bân từ lâu lắm rồi.

Chẳng qua lúc trước chưa điều tra được thế lực sau lưng Ngụy Thành Bân là ai, lớn mạnh cỡ nào.

Bởi vậy họ vẫn chưa dám trở mặt với Ngụy Thành Bân.

Nhưng hôm nay, sau khi Ngụy Thành Bân biết người đứng sau lưng họ là người của vùng đất Lánh Đời, mặt mũi ông ta tràn đầy kiêng dè.

Điều này giúp họ hiểu được thế lực sau lưng Ngụy Thành Bân không mạnh bằng vùng đất Lánh Đời đứng sau họ.

Vì lẽ đó, họ muốn nhân cơ hội này để giành lấy sản nghiệp trong tay Ngụy Thành Bân.

“Hừ? Muốn lấy sản nghiệp của tôi? Chỉ e sẽ không dễ dàng thế đâu?”

Ngụy Thành Bân cũng không phải kẻ ngu, tất nhiên ông ta sẽ không nghe mấy câu đã ngoan ngoãn giao ra sản nghiệp của mình.

Tư Đồ Hạo Vũ lại cảnh cáo: “Ngụy Thành Bân, ông đừng có mà tự tìm quan tài cho mình nằm. Nếu như ông thức thời, nhanh chóng giao toàn bộ sản nghiệp của ông cho chúng tôi, lúc đó chúng tôi có thể cho ông tiếp tục làm đại ca xã hội đen của thành phố Thanh Long, bán mạng cho chúng tôi!”

Lữ Tự Cường ở bên cạnh cũng nói hùa theo: “Đúng đấy, nếu ông không đồng ý, chúng tôi không dám bảo đảm liệu người sau lưng chúng tôi có tức giận rồi xử luôn cả nhà ông hay không đâu!”

Ban đầu biết được sau lưng bốn gia tộc lớn này có vùng đất Lánh Đời chống lưng, Ngụy Thành Bân cũng không muốn trở mặt với họ.

Nhưng bây giờ những kẻ này lại lấy cả nhà ông ta ra để đe doạ ông ta, điều này đã khiến Ngụy Thành Bân hoàn toàn nổi giận.

Người nhà luôn luôn là thứ quý giá nhất của Ngụy Thành Bân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK