“Vâng chị Liễu!”
“Hàn Tuyết, Tiểu Tiểu, các cô đừng quan tâm đến mấy bộ quần áo này nữa, lát nữa người trong cửa hàng bọn họ sẽ đưa tới khách sạn nơi các cô ở, các cô ghi lại địa chỉ là được!”
Lâm Hàn Tuyết cũng không nghi ngờ gì mà để lại toàn bộ quần áo.
Sau khi rời khỏi cửa hàng đồ hiệu, Liễu Yến Nhi lại để nghị dẫn mọi người đến một câu lạc bộ suối nước nóng ở tỉnh Tiềm Long chơi.
Vừa nghe đến ra ngoài chơi, Tiểu Vũ lập tức giơ hai tay hai chân tán thành.
Mấy người nhóm Lâm Hàn Tuyết cũng không từ chối.
Khi bọn họ sắp lên xe, Diệp Viễn và Lâm Vãn Tình cũng đi tới.
Lúc Lâm Hàn Tuyết nhìn thấy Lâm Vãn Tình, trong mắt cô ta lại lộ vẻ kích động một lần nữa.
Hai bên làm quen đơn giản, sau đó mọi người xuất phát đến một thôn nghỉ dưỡng suối nước nóng các tỉnh Tiềm Long mười kilomet theo sự hướng dẫn của Liễu Yến Nhi.
Khoảng mười mấy phút sau, xe đã đến thôn nghỉ dưỡng suối nước nóng tên là Tiên Vực.
Xe vừa đi vào thôn nghỉ dưỡng, Liễu Yến Nhi đã nói.
“Diện tích của thôn nghỉ dưỡng suối nước nóng này rất rộng lớn, tôi dẫn mọi người đi tham quan trước”.
Xe chạy qua, cảnh đẹp của thôn nghỉ dưỡng lọt hết vào mắt mọi người.
Ngoài cảnh đẹp còn có các cơ sở giải trí như sân gofl, hồ nước nóng, quán bar,… cái gì cũng có.
Ngoài những thứ này ra, Liễu Yến Nhi còn lén tiết lộ với mọi người nơi này có cả mấy hạng mục giải trí mà người giàu thích như casino, cược đá, quyền anh ngầm,…
Vài phút sau, Liễu Yến Nhi cho xe dừng trước cửa một căn biệt thự, khung cảnh chung quanh rất đẹp và thanh tĩnh.
“Mọi người, đây là nơi tôi sắp xếp cho mọi người ở, phía sau biệt thự có suối nước nóng, mọi người có thể ra đó ngâm mình mỗi khi rảnh rỗi”.
“Ngoài ra, nếu còn nhu cầu nào khác thì cứ gọi cho nhân viên trong làng du lịch, nhất định họ sẽ giúp mọi người sắp xếp chu toàn mọi thứ!”
“Còn nữa, mọi người không cần lo về những chi phí này, tất cả đều tính vào tài khoản của tôi. À đúng rồi, tối nay ở khu vực trung tâm còn có concert của nghệ sĩ, nếu mọi người muốn đi chơi thì cứ báo tên của tôi. Tôi có chút việc nên xin phép đi trước, mọi người chơi vui vẻ nhé”.
Nói xong, Liễu Yến Nhi vội vàng lái xe đi.
Đợi cô ta đi rồi, Diệp Viễn quay sang hỏi Sở Vân Phi.
“Cô bạn này của anh làm nghề gì thế?”
Kể từ khi đặt chân vào làng du lịch này, Diệp Viễn đã phát hiện nơi đây không đơn giản. Trước hết chưa nói đến mức độ xa hoa của nơi này, có lẽ để xây dựng một làng du lịch với quy mô xa hoa này thôi cũng mất một khoản chi phí khổng lồ.
Chỉ khi mới vừa đến, Diệp Viễn đã cảm nhận được một cách rõ ràng, mức độ nồng đậm của linh khí Thiên Địa trong làng du lịch này cao hơn gấp mấy lần so với ở ngoài.