Mục lục
Quỷ Môn Độc Thánh - Thần y tu tiên - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có thể nằm ở tận cùng bên trong trong khối đá!”
Tà Ngọc hướng mẳt về phía khối đá nhỏ bé còn sót lại trên tay Hoa Đình Văn.
Hoa Đình Văn hít sâu một hơi, cố khống chế đôi tay đang run rấy, lại lần nữa khởi động máy.
Khối đá còn sót lại nhanh chóng được cắt ra làm hai nửa.
Nhưng bên trong vẫn không có bất kỳ thứ gì xuất hiện.
Việc này khiến Hoa Đình Văn và Tà Ngọc sững sờ ngay tại chỗ, sẳc mặt cà hai tái nhợt.
Khối đá đã bị cắt đến mức này rồi, có nghĩa là không có khả năng xuất hiện thứ gì cả.
“Không thể nào, không thế nào có chuyện không có đồ được, điều đó là không thế!”
Tất cả các dấu hiệu đều cho thấy bên trong khối đá kia chắc chắn có gì đó.
Nhưng giờ lại không có gì xuất hiện, Hoa Đình Văn cũng không muốn tin tưởng sự thật này.
Hoa Đình Văn vẫn không tin, một lần nữa cầm mấy khối đá vụn kia, đặt lên máy.
Chẳng mấy chốc, mấy khối đá vụn đã bị cắt thành một đống cặn, nhưng bên trong ngay cả cọng lông cũng không thấy chứ đừng nói gì mà đá Chalcedony.
“Phịch!”, Hoa Đình Văn đã hoàn toàn tuyệt vọng, ngồi bệt xuống đất.
Giờ phút này, sắc mặt của Tà Ngọc cũng hết sức khó coi.
Vốn ông ta đến đây là vì thứ này, hơn nữa còn tốn 500 triệu.
Vậy mà giờ không có gì cả, cũng có nghĩa là 500 triệu của ông ta coi như trôi tuột theo dòng nước.
Nhưng tiền có hay không không quan trọng, quan trọng là đá Chalcedony mà ông ta muốn không hề xuất hiện.
Thử hỏi khi quay về, ông ta phải giãi thích với người đứng sau mình thế nào đây?
Hôm nay, sờ dĩ ông ta xác định nơi này có đá Chalcedony xuất hiện, hoàn toàn là vì có người đứng sau nói cho ông ta biết.
Hơn nữa, người kia còn yêu cầu ông ta phải mang khối Chalcedony đó về.
“Ha ha ha, tôi đã nói mà, chắc chắn là không có gì, vậy mà các người còn kích động cả buổi, đúng là phí câm xúc!”
Âm thanh trào phúng của sở Vân Phi lại lần nữa vang lên.
Việc này càng khiến sắc mặt Tà Ngọc và Hoa Đình
Văn đen đến cực hạn, giờ phút này, những người có mặt tại hiện trường đều im thin thít, lộ vẻ không cam lòng.
Sở Vân Phi lại nói: “Giờ đá của mấy người đã cẳt xong rồi, cũng nên đến lượt chúng tôi!”
“Đúng rồi, đợi lát nữa, nếu đá của chúng tôi mà mở ra được gì đó, họ Hoa nhà ông nhớ phải thực hiện giao kèo đấy nhé, từ nay cút khỏi giới đổ thạch!”
“Lại nói, với một chút bản lĩnh đó của ông, có ở lại giới đổ thạch cũng chỉ làm trò cười cho người trong nghề mà thôi!”
Đối mặt với âm thanh trào phúng của sở Vân Phi, Hoa Đình Văn có cảm giác vô cùng chói tai, nhưng ông ta lại không cách nào phán bác.
Hôm nay ông ta thật sự bại.
“Giờ thì xem của tôi!”
Nói xong, sở Vân Phi liền nhận lấy khối đá có chứa đá Chalcedony trong tay Diệp Phong, đưa cho sư phụ mở đá.
Khi nhìn thấy khối đá có vẻ ngoài hết sức bình thường, trông cứ như mấy khối đá thường, sư phụ mở đá có chút bối rối nhìn sở Vân Phi và nói: “Cậu xác định muốn cắt tảng đá này?”
Theo như đánh giá của SƯ phụ mở đá, khối đá kia chỉ là một khối đá bình thường đến mức không thể bình thường hơn, tùy tiện nhặt vài khối đá ven đường trong thành phố Thanh Long có khi còn tốt hơn so với khối đá này.
“Mở đi, sao lại không mở, khối đá này là do ông đây bỏ ra một triệu để mua khối đá này đấy, lỡ như bên trong có gì thì sao?”
“Tôi cám thấy bên trong khối đá này có thể sẽ có thứ gì đó rất lợi hại!”
Thấy Sở Vân Phi tự tin như thế, sư phụ mở đá cũng không nói gì thêm, ông ta cố định khối đá rồi khởi động máy.
Bắt đầu cắt theo đường do Diệp Phong vẽ.
Chẳng mấy chốc, khối đá đã được cắt ra một góc.
Tuy tất cả mọi người đều cám thấy bên trong chắc chân sẽ không có thứ gì, nhưng khi thấy đá được cắt ra, mọi người vẫn không nhịn được ngước mẳt nhìn sang.
Sau khi sư phụ mở đá rửa sạch bột phấn trên mặt cắt của khối đá, đồ vật bên trong cũng hoàn toàn hiển hiện trước mắt mọi người.
“Ra… ra… ra đồ rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK