Đúng lúc Diệp Viễn định đi vào biệt thự, đột nhiên dừng bước chân.
Ánh mắt sắc bén nhìn sang một góc không xa.
“Tự cút ra đây, hay là để tôi ra tay!”
“Ha ha ha, Diệp Diệt Tiêu không hổ là Diệp Diệt Tiêu, lại phát hiện ra tôi dễ dàng như vậy!”
Cùng với tiếng cười vang sáng vang lên, một người đàn ông trung niên mặc áo dài mộc mạc từ một góc không xa đi ra.
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy người đàn ông trung niên này, Diệp Viễn kinh ngạc phát hiện mình lại không nhìn thấy được thực lực cụ thể của người này.
Phía trước người này mờ mờ ảo ảo, dường như có một tầng sương mờ.
Cho dù Diệp Viễn sử dụng thuật nhìn thấu mà cũng không thể phá được tầng sương mờ này.
Trong lúc Diệp Viễn nhìn chằm chằm người này, người này bước một bước dài mười mét, chớp mắt đã đến trước mặt Diệp Viễn.
Nhìn thấy công pháp khinh thân của người này, trong lòng Diệp Viễn càng thêm chấn hãi.
Đối diện với kẻ địch mạnh chưa biết rõ, Diệp Viễn cũng rất kiêng nể.
Bởi vì tuy anh không nhìn ra thực lực cụ thể của người này, nhưng anh có thể cảm nhận được chắc chắn thực lực của người này không yếu hơn Kiếm Vô Nhai vừa bỏ đi.
“Ông à ai?”
Nhưng người đến không trả lời câu hỏi của Diệp Viễn, mà đập một chưởng về phía Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng không do dự, lật tay tấn công một chưởng ra.
“Phập!”
Hai chưởng đập vào nhau, cơ thể của hai người vẫn đứng yên, nhưng vẻ mặt của hai người đều khẽ biến sắc.
Người đàn ông trung niên lại cười sảng khoái, khen ngợi nói.
“Ha ha ha, mạnh, quá mạnh!”
Lúc này trong lòng Diệp Viễn cũng vô cùng chấn hãi, thực lực của người này tuyệt đối tương đương với anh.
Anh có thể cảm thấy, nếu mình đối chiến với người này, muốn giành chiến thắng, e rằng sẽ vô cùng khó khăn.
Anh càng hiếu kỳ hơn là người này là ai, là địch hay là bạn.
Hình như nhìn ra vẻ hiếu kỳ của Diệp Viễn, người đàn ông trung niên lại mỉm cười.
Tiện tay đưa cho Diệp Viễn một tấm thẻ màu đen không biết được chế tạo từ chất liệu gì.
Diệp Viễn nhận lấy tấm thẻ, thì phát hiện trên tấm thể đó chỉ viết một chữ “dark”!
Sau khi nhìn thấy chữ “dark” này, Diệp Viễn lập tức nghĩ đến một tổ chức.
“Ông là người của dark web?”
Người đàn ông trung niên lại cười sảng khoái: “Đúng thế, anh Diệp, tôi là Ám Thập của dark web!”
Diệp Viễn hơi hiếu kỳ hỏi: “Ông tìm tôi có chuyện gì?”