Và thế là dưới sự dẫn đầu của các thủ lĩnh với nhân vật thuộc gia tộc họ Mông và giới võ đạo, cả giới võ đạo Hoa Hạ cùng nhau tấn công Đằng Giáp Môn.
Đằng Giáp Môn cũng dựa vào thuật con rối và chiến giáp phòng ngự vô địch đánh một trận đại chiến gây chấn động thế giới với người của giới võ đạo.
Sau trận đại chiến ấy, người của giới võ đạo Hoa Hạ thương vong gần một nửa, còn Đằng Giáp Môn cũng bị thiệt hại gần như không còn gì.
Cuối cùng Đằng Giáp Môn không còn sức chiến đấu, trước sức ép của giới võ đạo, họ buộc lòng phải tiêu huỷ thuật con rối kia.
Vị thiên tài phát minh ra thuật con rối cũng bị ép tự sát ngay trước mặt võ giả toàn Hoa Hạ.
Sau cùng Đằng Giáp Môn bị đuổi đến núi Thiên Hưng tràn ngập nguy hiểm tại tỉnh Kiềm Tây còn lạc hậu, thoi thóp sống qua ngày.
Sau vài năm nghỉ ngơi hồi sức, Đằng Giáp Môn cũng từ từ khôi phục được một chút sinh lực.
Hầu như trong số các võ giả tham gia tiêu diệt Đằng Giáp Môn năm đó đều đã chết, số còn lại thì bế quan, không còn ai nhớ đến Đằng Giáp Môn nữa.
Nhân cơ hội này, Đằng Giáp Môn cũng dần dần bắt đầu quay trở lại giới võ đạo Hoa Hạ.
Họ dựa vào thuật đằng giáp của mình, mấy năm nay cũng đang dần có chút tiếng tăm.
Nhưng họ không dám khua chiêng gõ mõ quá mức, vì lo rằng sẽ bị những người chưa chết kia biết được.
Chính vì vậy, Đằng Giáp Môn cũng chỉ có chút tiếng tăm ở tỉnh Kiềm Tây.
Bên ngoài có hầu như rất ít người nghe nói đến Đằng Giáp Môn bọn họ.
Cứ thế qua mấy năm, một người nước Uy tự xưng là con cháu của vị thiên tài Thần Giáp Môn năm xưa đột nhiên đến tìm Đằng Giáp Môn.
Người nước Uy này bảo anh ta vẫn còn giữ thuật con rối luyện chế người sống.
Điều này khiến người Đằng Giáp Môn mừng như điên.
Thế là họ lại bắt đầu nghiên cứu thuật con rối này.
Có điều vào thời khắc quan trọng, thuật trấn phái của họ bao gồm thuật đằng giáp và thuật con rối lại bị thần cái Kiềm Tây trộm mất.
Vậy nên họ đã phái toàn bộ cao thủ của Đằng Giáp Môn đi bắt thần cái Kiềm Tây.
Nhưng ngặt nỗi ông ta không chỉ có thực lực mạnh, mà khả năng chạy trốn lại càng mạnh hơn.
Họ hoàn toàn không thể bắt được thần cái Kiềm Tây, cuối cùng môn chủ của họ đưa ra yêu cầu đánh một trận công bằng với ông ta.
Kết quả thần cái Kiềm Tây đã thắng.
Cuối cùng vẫn nhờ cao thủ nước Uy kia ra tay, nhờ vậy mới thắng được thần cái Kiềm Tây và yêu cầu thần cái Kiềm Tây tự huỷ võ công.
Sau khi thần cái Kiềm Tây mất võ công, Đằng Giáp Môn bắt đầu tập trung nghiên cứu thuật con rối để rửa sạch nỗi nhục nhã suýt bị diệt môn và bị đuổi năm xưa.
Nhưng mấy ngày nay, khi nghiên cứu của họ sắp sửa thành công, họ lại phát hiện thiếu một món đồ quan trọng nhất.
Ấy vậy mà vào lúc này, họ chợt nghe nói kẻ thù không đội trời chung gia tộc họ Mông trước kia lại muốn vận chuyển món đồ đó từ tỉnh Tiềm Long đến Tây Bắc.
Vừa nhận được tin này, ông ta đã chủ động xin đi giết giặc, muốn ra tay cướp món đồ đó.
Vì vậy ông ta mới mai phục trên đường gia tộc họ Mông sẽ đi qua, sử dụng người Đằng Giáp tấn công để chặn đường giết người của gia tộc họ Mông, đồng thời thử sức mạnh của những người Đằng Giáp vừa mới nghiên cứu ra được này.
Chẳng qua có điều khiến ông ta không ngờ, đó là những người Đằng Giáp mới được nghiên cứu này thiếu một món đồ quan trọng, sức mạnh không bằng trước đây.
Chúng rất dễ bị làm hỏng.
Lúc này ông ta mới nghĩ đến biện pháp đích thân ra tay chặn đường giết người gia tộc họ Mông để lấy món đồ kia.
Nhưng ông ta không ngờ mình lại rơi vào bẫy của gia tộc họ Mông, gia tộc họ Mông chỉ đang đợi ông ta rơi vào bẫy mà thôi.