Với bọn họ, cảnh tượng này chẳng khác gì phép thuật của thần tiên.
Cũng khiến tất cả mọi người hiểu ra, Diệp Viễn là cao nhân, cao nhân rất lợi hại.
Lúc này, Diệp Viễn quay đầu nhìn sang Lâm Vạn Phi.
“Thế nào, giờ còn cảm thấy thứ này là đồ tốt không?”
Lần này Lâm Vạn Phi phản ứng lại, giật chuỗi ngọc trai đó ra, ném vào trong thùng rác.
“Cảm ơn anh Diệp!”
Lâm Vỹ Phong lập tức cúi người cảm ơn Diệp Viễn.
“Cảm ơn anh Diệp!”
Cả nhà họ Lâm cũng đều khom lưng, nói lời cảm ơn Diệp Viễn.
Diệp Viễn vẫn lạnh lùng nói: “Tôi nói rồi, không cần cảm ơn tôi, tôi thu phí mà!”
Đương nhiên Lâm Vỹ Phong hiểu ý của Diệp Viễn.
Ông ta vội lấy ra một tờ chi phiếu và một tấm thẻ màu vàng đưa cho Diệp Viễn.
“Anh Diệp, đây là chi phiếu năm mươi triệu, anh có thể rút tiền mặt ở bất kỳ ngân hàng nào”.
“Ngoài ra, tấm thẻ này là thẻ VIP của tập đoàn Lâm thị chúng tôi, anh cầm tấm thẻ VIP này, có thể đến bất kỳ chỗ nào của tập đoàn Lâm thị chúng tôi đều được hưởng đặc quyền miễn khí, còn nữa, sau này anh chính là khách quý của nhà họ Lâm chúng tôi!”
Lâm Vỹ Phong biết rõ, nhất định phải tạo quan hệ tốt với cao nhân như Diệp Viễn.
Diệp Viễn nhận lấy chi phiếu và thẻ xong, mới lạnh lùng nói.
“Ba ngày sau, tìm tôi để kéo dài mạng sống!”
Nói xong, anh kéo tay của Phùng Tiêu Tiêu rời khỏi phòng bao.
Ra khỏi nhà hàng Tinh Huy, hai người đang định đi tìm chỗ ăn tối.
Bỗng nhiên có mấy chục tên lực lưỡng tay cầm các loại vũ khí như gậy côn, đao chém xông ra từ trong nhà hàng bên cạnh.
Tên dẫn đầu chính là tên lưu manh họ Chu bị chú Lý đánh bay trước đó.
“Chính tên khốn này dám đánh người của băng Hạo Thiên chúng ta, đánh chết hắn ta cho tôi”.
Lúc đó, sau khi bị chú Lý đánh, tên lưu manh họ Chu tức giận đến lập tức thông báo cho người của băng Hạo Thiên.
Vốn muốn tìm chú Lý báo thù, thì phát hiện chú Lý đi vào nhà hàng Tinh Huy, nhưng băng Hạo Thiên bọn họ không chọc được vào nhà hàng Tinh Huy.
Vì vậy, hắn dẫn người canh chờ Diệp Viễn, muốn đánh Diệp Viễn để lấy lại thể diện.
Nhìn thấy nhiều người như vậy xông đến, Phùng Tiêu Tiêu sợ hết hồn.
“Không sao, ngoan ngoãn đợi ở đây!”
Nói xong, Diệp Viễn liền xông đến mấy tên lực lưỡng đó.
Chưa đến một phút sau, tất cả bọn họ đều thê thảm ngã dưới đất.