Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tư Ỷ vừa nói xong, Trình Luật liền ngây người.
Có điều, anh ta nhanh chóng cười nói: “Sao hả? Không tin năng lực của anh hả?”
Lý Tư Ỷ không nhịn được nói thêm: “Trình Luật, không phải như vậy, chỉ là không ai có thế bảo đảm sinh được con trai… Có phải là nếu em sinh con gái thì em phải sinh mãi cho đến khi sinh ra con trai hay không?”
Cô đã ba mươi tuổi đầu rồi. Cô không muốn đánh cược, lỡ như trong nhà Trình Luật chỉ muốn con trai, thật sự trọng nam khinh nữ, thì cô không thể nào tiếp thu được. Cô cho rằng hôn nhân là tôn trọng lẫn nhau, chứ không phải nhà gái là công cụ nối dõi tông đường cho nhà trai.
Đại khái là vì cảm nhận được cô thật sự tức giận, Trình Luật vội vàng tỏ vẻ: “Sinh con là chuyện của hai chúng ta, do chính chúng ta quyết định. Nếu là con gái thì anh cũng thích. Còn nếu em không muốn sinh hai đứa thì anh sẽ nói chuyện với cha mẹ.”
Có Trình Luật tỏ thái độ, Lý Tư Ỷ ít nhiều gì cũng yên tâm hơn một chút.
Trình Luật sáp lại gần cô, nhỏ giọng hỏi: “Anh qua ải rồi hả?”
Lý Tư Ỷ ừ một tiếng: “Xem như là qua ải!”
Trai đơn gái chiếc bên nhau, cứ hay muốn ôm hôn nhau, Trình Luật ôm nhẹ vai cô: “Vậy bây giờ anh có thể hôn em không?”
Dù sao thì chuyện hôm nay cũng khiến Lý Tư Ỷ không vui, trong lòng cảm thấy nghi ngờ.
Vậy nên cô không thích thú cho lắm.
Trình Luật hôn cô. Cô liền quay mặt sang một bên, đôi môi anh ta chỉ chạm đến khuôn mặt cô. Anh ta có chút mất hứng, nắm tay lái bằng một tay, nói: “Còn tức giận nữa hả? Anh đã nói là chuyện này do chính chúng ta quyết định, ý kiến của cha mẹ chỉ mang tính tham khảo thôi. Hơn nữa, với điều kiện của chúng ta mà đi nuôi dưỡng vài đứa con thì chất lượng cuộc sống sẽ giảm xuống. Em cảm thấy anh sẽ làm loại chuyện ngu ngốc này hả?”
Lý Tư Ỷ nói thêm một câu: “Nếu có điều kiện thì sao? Thì cứ sinh mãi hả?”
Trình Luật hôn cô một cái: “Khi nào em làm vợ viện trưởng, thì chúng ta hãy sinh một đội bóng đi!”
Anh ta nói nửa thật nửa giả.
Lý Tư Ỷ cười khẽ: “Coi em là heo mẹ hả?”
Trình Luật đang định trách cô thì điện thoại đổ chuông. Anh ta xem thì thấy là điện thoại của
bệnh viện. Sau khi nghe máy xong, Trình Luật liền thay đối sắc mặt, nói với Lý Tư Ỷ bằng giọng điệu xin lỗi: “Bệnh viện có ca bệnh khấn cấp, anh phải đi bệnh viện xem.”
Anh ta có chút khó xử nói: “Đế anh đưa em về trước.”
Lý Tư Ỷ vẫn luôn thông cảm cho công việc của anh ta. Cô nói: “Người bệnh quan trọng, anh đi làm việc đi.”
Cảm giác không vui mới vừa dâng lên trong lòng Trình Luật chợt biến mất. Anh ta rất dịu dàng mà nhéo nhẹ cái mũi cô, thân mật nói: “Xong việc anh sẽ đi tìm em.”
Lý Tư Ỷ gật đầu, mở cửa xuống xe. Trình Luật nhìn cô thêm vài lần mới lái xe đi.
Trình Luật đi vào bệnh viện, thay xong áo blouse.
Lúc anh ta đang định đi vào khoa đế làm việc thì thấy vài người bưng bánh kem tới hát: “Chúc mừng sinh nhật anh! Chúc mừng sinh nhật anh!”
Người dẫn đầu tên Đại Tráng, là đàn em của Trình Luật.
Trình Luật đấm mạnh lên vai anh ta: “Cái tên này, hôm nay không phải là sinh nhật tôi, cậu đừng có làm mấy trò này! Tôi nói cho cậu biết, hôm nay cha mẹ tôi tới đây gặp bạn gái tôi, cậu
thế mà lại kéo chân sau tôi, hôm nào tôi sẽ tính sổ với cậu!”
Đại Tráng cười gian xảo.
Anh ta ngó ngó ra sau, nói: “Đúng là hôm nay không phải sinh nhật của anh, nhưng lại là sinh nhật của một người khác, chính là thiên kim viện trưởng nhà ta, bác sĩ Hoàng Viện Viện… Trình Luật, tôi nói cho anh biết, người ta bỏ khoa mình chạy sang khoa chúng ta tố chức sinh nhật, anh cũng biết vì sao rồi đây.”
Dứt lời, anh ta huých Trình Luật một cái, trêu ghẹo: “Đào hoa quá nha anh Trình!”
Anh ta vừa nói xong, thiên kim viện trưởng Hoàng Viện Viện liền đến đây.
Cô ta dừng bước, có chút nghịch ngợm mà nói: “Không chào đón em hả, anh Trình?”
Trình Luật giật mình.
Dù sao thì anh ta cũng không phải thiếu niên ngây ngô, rất nhanh phản ứng lại, mỉm cười: “Đương nhiên là chào đón rồi.”
Đám người xung quanh giải tán, trong phòng yên tĩnh hơn hẳn, có cả cái bánh kem ngọt ngào, Trình Luật nghĩ nghĩ rồi quyết định nói thẳng ra: “Viện Viện, anh có bạn gái rồi.”
“Em biết mà!”
Hoàng Viện Viện chắp tay sau lưng, dáng vẻ
nghịch ngợm, dường như không hề để ý chuyện Trình Luật có bạn gái.
Cô ta nói: “Em không có ý gì với anh cả. Chỉ là dạo này em đang có một dự án muốn học hỏi anh thôi. Vậy nên cái bánh kem này xem như là em mua chuộc anh.”
Trình Luật cười khổ: “Anh đang chuẩn bị đưa bạn gái về nhà đấy! Thằng nhãi Đại Tráng kia thật là, thế nào cô ấy cũng giận anh cho xem!”
Hoàng Viện Viện sáp lại gần, nhẹ giọng hỏi: “Nghe nói cô ấy rất xinh đẹp hả?”
Trình Luật mỉm cười: “Đúng là rất xinh đẹp!”
Hoàng Viện Viện hiếu ra: “Thảo nào anh thích cô ấy như vậy! Có điều, em rất muốn biết ở trong lòng đàn ông, ngoại hình của vợ quan trọng hay là gia thế của vợ quan trọng… Ví dụ như hiện nay anh đang có người bạn gái xinh đẹp như cô Lý, nhưng mà lỡ có một ngày, có một cô gái rất có bối cánh nói với anh là cô ấy thích anh lâu rồi, thì anh nói xem anh sẽ chọn như thế nào?”
Trình Luật giật nảy mình.
Anh ta không phải là loại đàn ông có EQ thấp. Anh ta có thế nghe ra ý ngầm của Hoàng Viện Viện. Cô ta gần như nói trắng ra với mình.
Cô ta thích anh ta.
Cò ta muốn anh ta lựa chọn giữa cô ta và Lý Tư Ý.
Trình Luật thật sự không làm được loại chuyện nịnh bợ. Anh ta nghĩ nghĩ rồi rất chân thành mà nói: “Viện Viện, chúng ta có thể làm bạn bè, quen biết như bạn bè.”
Hoàng Viện Viện không tức giận, ngược lại còn cười tủm tỉm nói: “Anh suy nghĩ nhiều rồi, em không có ý gì khác cả, em chỉ muốn hỏi ý kiến của anh về dự án kia thôi.”
Trình Luật thở phào: “Được thôi!”
Hoàng Viện Viện chắp tay sau lưng: “Ngày mai thi rồi, tối nay anh có thế dạy bù cho em không? Em sẽ mời anh ăn cơm.”
Trình Luật hơi do dự.
Anh ta nghĩ mình và Hoàng Viện Viện chỉ là đồng nghiệp bình thường, không có chỗ nào không ổn, chỉ cần anh ta đường hoàng thì sẽ không có vấn đề gì.
Trình Luật đồng ý.
Chạng vạng, Hoàng Viện Viện ngồi xe anh ta đi đến một nhà hàng Pháp. Ngoài dự đoán của Trình Luật, bữa ăn có cả hai vợ chồng viện trưởng Hoàng và người thân bạn bè của họ, hiển nhiên là một bữa ăn gia đình.
Hoàng Viện Viện kéo tay Trình Luật: “Cha, con dẫn học trò đắc ý của cha tới đây, Trình Luật
hiếm khi đi tụ tập bên ngoài lắm, cha phải nể mặt mới được.”
Viện trưởng Hoàng ánh mắt sâu thẳm.
Bà Hoàng cũng đứng dậy, mỉm cười nói: “Dì nghe Viện Viện và Chính Hưng nhắc đến Trình Luật con lâu rồi. Hôm nay là sinh nhật của Viện Viện, con mau tới đây ngồi đi, đều là người nhà cả, tuyệt đổi đừng khách sáo.”
Trình Luật biết là đang xảy ra chuyện gì.
Nhưng lúc này, anh ta đã không rút ra được nữa, đành phải giả ngu: “Con không biết hòm nay là sinh nhật của Viện Viện, xin lỗi vì không mang quà, thất lễ quá rồi.”
Bà Hoàng cười dịu dàng: “Tới đây là được ĩ 99
rồi.
Trình Luật vì tiền đồ mà ngồi xuống ăn cơm. Người nhà họ Hoàng đều trêu ghẹo chuyện cưới xin của Hoàng Viện Viện. Cô ta không phản bác, còn giúp Trình Luật cắt thịt bò.
Trình Luật vừa giật mình vừa hoảng hốt.
Sau khi ăn xong, anh ta chủ động nói muốn đưa Hoàng Viện Viện về nhà. Trên xe, anh ta nói rõ ràng: “Viện Viện, anh có bạn gái rồi, rất xin lỗi em!”
Dứt lời, anh ta nghiêng người nhìn cô ta, hơi do dự rồi nói thêm một câu: “Hai ta gặp lại nhau
hơi muộn.”
Hoàng Viện Viện ngồi ở ghế phụ, đang kéo gương dặm thêm son môi, cười khẽ: “Muộn cái gì chứ? Cha mẹ chú dì bên em nói đùa thòi, anh đừng coi là thật. Em biết anh có bạn gái. Anh yên tâm đi, em sẽ không phá hư mối quan hệ giữa hai người.”
Sau đó, cô ta lại nghiêm túc nói: “Có điều, đáng tiếc là dạo này cha em muốn đề bạt anh lên chức trưởng khoa khoa ngoại, nhưng lại sợ anh đang yêu đương, cuộc sống cá nhân sẽ ảnh hưởng đến công việc. Anh Trình yên tâm đi, em sẽ nói chuyện lại với cha em.”
Trình Luật hoảng hốt.
Đều là người trưởng thành cả rồi, anh ta không còn ngây thơ nữa, anh ta biết rõ Hoàng Viện Viện đang vứt cành ô liu cho anh ta. Nếu anh ta bằng lòng chia tay với Lý Tư Ỷ, thì chức trưởng khoa khoa ngoại sẽ thuộc về anh ta, thậm chí tương lai chức viện trưởng cũng sẽ là của anh ta.
Đây là một sự cám dỗ rất lớn với Trình Luật.
Trong khoảnh khắc, anh ta không còn kiên quyết nữa.
Có điều, anh ta nghĩ nghĩ, anh ta vẫn rất thích Lý Tư Ỷ, cuối cùng trả lời rất uyển chuyển: “Viện Viện, chúng ta chỉ có thể làm bạn bè thôi.”
Trình Luật đưa Hoàng Viện Viện về nhà xong, lúc quay lại xe, anh ta gọi điện thoại cho Lý Tư Ỷ.
Lý Tư Ỷ vừa tắm xong, sợ làm phiền đến mẹ nên cầm điện thoại đi ra ngoài nghe máy: “Chuyện ở bệnh viện sao rồi? Bây giờ có mệt hay không?”
Nhớtới bữa tiệc sinh nhật của Hoàng Viện Viện, Trình Luật hơi áy náy.
Có điều, anh ta là đàn ông, anh ta biết cần phải giấu giếm một vài chuyện, vậy nên đáp qua loa: “ốn rồi, anh vừa bận xong, em thì sao?”
Lý Tư Ỷ ừ một tiếng: “Đang định đi ngủ.”
Trình Luật cứ nghĩ đến cô thì cảm thấy nhẹ nhàng, nói: “Chờ khi nào anh rảnh, anh nhất định sẽ ở bên em lâu hơn. Tư Ỷ, hôm nay xin lỗi em!”
Lý Tư Ỷ cười khẽ.
Cô sẵn lòng tin tưởng Trình Luật. Hai bên nói ngủ ngon rồi tắt máy. Cô đang định về phòng, khóe mắt lại thấy một bóng dáng nho nhỏ ngồi xổm vách tường.
Cổ Tư Kỳ?
Cô không thể tin nối mà nhìn qua, còn đi mở đèn hành lang, nhìn kỹ lại thì thấy vẫn là cô bé.
Lý Tư Ỷ chống nạnh: “Cố Tư Kỳ, sao em lại chạy đến đây? Ai đưa em tới hả?”
cố Tư Kỳ nhìn cô, không nói lời nào.
Lý Tư Ỷ bày ra vẻ hung dữ: “Nếu em không nói thì chị sẽ đưa em về nqay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK