Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều Hoắc Minh đến còng ty.
Trời lạnh, ôn Noãn không ra ngoài nhưng cô lại gọi điện cho ai đó.
Là Xa Tuyết.
Xa Tuyết lái xe tới, vừa xuống xe, người giúp việc trong biệt thự cười nói: “Mợ chủ đang ở phòng sách trên lầu hai, mời cô Xa tới nói chuyện.”
Xa Tuyết gật đầu.
Dưới sự hướng dẫn của người hầu, ả lên cầu thang.
Lần nữa đến căn biệt thự sang trọng này, tâm trạng của ả hoàn toàn khác.
Đi đến tầng hai.
Người hầu gõ cửa: “Mợ chủ, cô Xa đến rồi.”
òn Noãn nhẹ giọng nói: “Mời vào.”
Người hầu mở cửa.
Xa Tuyết nhìn quanh, thấy phòng làm việc được trang trí theo phong cách cố điển và thấy một bộ ghế sô pha da màu xanh đậm đặt cạnh cửa sổ kính trong suốt sát đất, chỉ nhìn thôi cũng
có cảm giác đắt tiền.
Ôn Noãn mặc một chiếc váy hoa, mái tóc dài màu nâu xõa ngang eo.
Cả người trông lười biếng và quyến rũ.
Sự quyến rũ trưởng thành như vậy chắc chắn không thế thiếu sự nuông chiều của đàn ông, Xa Tuyết lập tức nghĩ về Hoắc Minh.
Nhưng bây giờ ả không dám có ý nghĩ không an phận nữa.
Đúng lúc ả đang đánh giá ôn Noãn, ôn Noãn ngước mắt lên, cười nhẹ: “Nào, ngồi đi!”
Xa Tuyết có chút kiềm chế ngồi xuống đối diện với Ôn Noãn.
Ôn Noãn quay đầu ra lệnh cho người hầu: “Pha cho cô Xa một tách cà phê.”
Xa Tuyết uống cà phê, trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng.
Ả có việc muốn nhờ vả ôn Noãn.
Ả vừa từ chỗ Đinh Tranh qua đây, Đinh Tranh căm hận ả, làm khó dễ ả ở khắp nơi.
Chỉ uống được nửa cốc cà phê, ả đã không nhịn được nói: “Đinh Tranh rất giỏi nịnh nọt! Cô ta thật sự đi nịnh nọt mấy ông lớn, lần nào cũng gây rắc rối cho tôi. Lần trước tôi suýt chút nữa không được ra khỏi bữa tiệc tối.”
Thực ra chỉ cần ả cũng kiếm một ông lớn thì có lẽ cũng không phải chuyện gì to tát.
Nhưng khi Xa Tuyết ký hợp đồng với ôn Noãn, ả không muốn làm loại chuyện đó nữa, ả muốn sống một cuộc sống trong sạch.
ốn Noãn nghe xong, lặng lẽ nhìn ra ngoài.
Qua một lớp cửa kính, tuyết mịn bắt đầu rơi bên ngoài.
Ôn Noãn vươn ngón tay thon dài ra, chỉ hoa nhỏ nói: “Năm nay tuyết nhiều quá.”
Xa Tuyết không hiếu tại sao ôn Noãn lại nhắc đến điều này.
Ánh mắt Ôn Noãn rất bình tĩnh, không rõ trong lòng cô đang nghĩ gì, giọng nói của cô trở nên ôn hòa hơn: “Mặc dù hiện tại cô là người của tôi, nhưng chưa chắc đã không thể lấy lòng cô ta!”
Xa Tuyết không hiếu lắm.
Ôn Noãn từ trong sách lấy ra hai tấm vé, cười nói: “Tuần sau có giải đua xe F1! Nghe nói tài xế đều trẻ đẹp, Giám đốc Đinh chắc là sẽ thích.”
Xa Tuyết hiểu được một chút.
Ôn Noãn không muốn nói nhiều, chỉ nhẹ giọng hỏi: “Cô có chịu giúp tôi không?”
Xa Tuyết suy nghĩ vài giây rồi gật đầu chắc
chắn.
Ôn Noãn gọi ả lại, nhỏ giọng nói vài câu.
Xa Tuyết rất ngạc nhiên.
Ôn Noãn nhìn như một người yếu đuối, thực sự không thế tin được cô lại đi một nước cờ lớn như vậy. Ả tin rằng khối u ác tinh trong ngành như Đinh Tranh sớm muộn gì cũng xong đời.
Xa Tuyết ở lại thêm một lúc nữa.
Trong sân vang lên tiếng ô tô, sau đó là tiếng trẻ con vui đùa.
Một lúc sau, Hoắc Tây và Sùng Quang chạy lên lầu.
Tiếu Hoắc Tây đầu tiên chạy đến phòng em bé, lay Doãn Tư đang ngủ ngon lành, dùng bàn tay nhỏ bé vổ vổ vào mặt cậu nhóc: “Hoắc Doãn Tư, em mau dậy đi!”
Doãn Tư òa một tiếng bật khóc.
Hoắc Tây hôn lên má cậu bé, nhịn không được ôm lấy nhóc.
Trương Sùng Quang cau mày, vươn tay chạm vào tã của Doãn Tư và nói: “Thằng bé tè ra quần.”
Hoắc Tây nhảy dựng lên: “Hoắc Doãn Tư, em lại tè ra quần.”
Cô bé ngơ ngác nhìn Trương Sùng Quang.
Tiểu Sùng Quang nhanh chóng lật Doãn Tư lại, cởi quần ra thay một chiếc tã mới, còn dùng khăn giấy ướt lau mông, vừa làm vừa thì thầm: “Doãn Tư không phải búp bê Tây Dương, lần sau cậu nhẹ nhàng chút.”
Có lần Sùng Quang chỉ cho cô bé cách thay tã.
“Học được chưa?”
Hoắc Tây chống tay lên khuôn mặt trắng nõn lên cười: “Trương Sùng Quang, chẳng phải còn có cậu ở đây sao?”
Trương Sùng Quang quay lại nhìn cô bé.
Rồi… sau đó không dám nhìn nữa!
Hoắc Doãn Tư được thay tã mới, được Hoắc Tây và Trương Sùng Quang bế tới chỗ ôn Noãn.
Hoắc Tây nhẹ giọng nói: “Mẹ, Hoắc Doãn Tư đói bụng.”
Ôn Noãn hiểu rõ nhất những suy nghĩ nhỏ nhặt của cô bé.
Cô nuôi dưỡng Doãn Tư cũng giống như bao nhà khác, ôn Noãn tự mình đi pha sữa mà không nói gì rồi tự mình đút cho Doãn Tư.
Trương Sùng Quang ngồi sang một bên và đọc sách.
Tiếu Hoắc Tây xem đến đỏ mắt, cũng muốn đút cho bé ăn, Trương Sùng Quang nhẹ nhàng kéo cô bé lại.
Đọc sách cùng cậu nhóc.
Hình ảnh quá yên tĩnh và đẹp đẽ, khiến Xa Tuyết có chút ghen tị.
Khi bước ra khỏi biệt thự, ả thậm chí còn nghĩ rằng thật đáng tiếc cho ôn Noãn, tuổi còn trẻ đã một nách hai con, nhưng ả cũng cho rằng đó là lựa chọn của ôn Noãn, chọn sống một cuộc sổng vừa có tiền, nhàn hạ lại có chồng yêu thương.
Hai ngày sau, Xa Tuyết gặp Đinh Tranh ở quán rượu.
Đinh Tranh mới nói đôi ba câu đã chuốc say Xa Tuyết.
Quản lý của Xa Tuyết nhìn tên béo bên cạnh Đinh Tranh, tức giận không dám nói gì, đỡ người vào phòng vệ sinh.
Người say rượu nôn mửa.
Thật thê thảm!
Hình ảnh của Đinh Tranh hiện lên trong gương, cô ta từ từ tô lại son môi, khẽ mỉm cười: “Sau khi phản bội tôi, nhất định cảm thấy khó chịu! Xa Tuyết… Tôi vốn định nâng đỡ cô, nhưng
cô lại đi theo ôn Noãn!”
Xa Tuyết mở vòi nước và dùng hết sức vấy vào mặt.
Khi tỉnh táo một chút, ả nói với giọng khàn khàn: “Nhưng những việc cô yêu cầu tôi làm là gì? Hoắc Minh không phải là người đàn ông tôi có thể xử lý được!”
Đinh Tranh mỉm cười.
Cô ta dựa vào tường và rút ra một điếu thuốc thon dài, động tác trông khá quyến rũ.
Cô ta nghĩ đến Hoắc Minh.
Anh thực sự không dễ dàng dính líu đến phụ nữ, đồ đạc của anh dường như được làm riêng cho Ôn Noãn.
Đinh Tranh chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông như vậy.
Cô ta nhẹ nhàng nhả ra một vòng khói từ đôi môi đỏ mọng, “Xa Tuyết, chỉ cần có tôi, cô sẽ không có cuộc sống tốt.”
Đôi mắt của Xa Tuyết đỏ hoe.
Đinh Tranh cười: “Ai bảo cô đi theo nhầm người? ôn Noãn có bối cảnh vững vàng, nhưng cô ta không có nhiều tham vọng, cũng sẽ không tốn nhiều tâm sức để bồi dưỡng cô. Nghĩ xem, tương lai của cô sẽ ra sao, đi cùng cô ta cô làm gì được lợi ích gì?”
Xa Tuyết đang suy nghĩ.
Đinh Tranh vỗ vỗ vai cô: “Nghĩ lại đi!”
Nói xong cô ta quay người rời đi.
Đi được khoảng mười bước, Xa Tuyết do dự, từ phía sau gọi cô ta: “Giám đốc Đinh.”
Đinh Tranh khá tự cao.
Xa Tuyết lau mặt cho sạch sẽ, nhìn chằm chằm vào mặt Đinh Tranh nói: “Tôi là người đã phản bội Giám đổc Đinh. Nếu muốn quay lại, tôi phải lập công cho Giám đốc Đinh và trở về trong vinh quang. Chỉ có như vậy mới có thể khiến cho những người khác bị tâm phục khẩu phục.”
Đinh Tranh khá bất ngờ.
“Tôi biết Giám đốc Đinh muốn đầu tư vào một bộ phim, nhưng thiếu vốn đầu tư!”
Đinh Tranh bắt đầu có hứng thú: “Ý cô là, cô có thể thu hút đầu tư cho tôi không?”
Xa Tuyết lắc đầu.
Thấy Đinh Tranh thất vọng, ả vội vàng nói: “Tôi có cách làm giàu!”
Nói xong, ả lấy trong túi xách ra một tấm vé khán đài VIP trường đua xe F1, hạ giọng: “Những cuộc thi này đều có chuyện bên trong, ông chủ đằng sai muốn ai thắng thì thắng, chỉ cần có mối quan hệ là có thể kiếm nhiều tiền.”
Đinh Tranh nghi ngờ: “Cô biết người này sao?”
Xa Tuyết mỉm cười.
Ả trang điểm trước gương, trông thật xinh đẹp.
Đinh Tranh chợt nhận ra Xa Tuyết vừa đẹp vừa là ngôi sao nổi tiếng, một người đàn ông giàu có sẵn sàng lấy lòng ả là chuyện bình thường.
Ngày diễn ra cuộc đua F1.
Ôn Noãn và Hoắc Minh cũng tới đó, ngồi ở vị trí tốt nhất.
Là một phòng riêng.
Xa Tuyết cùng Đinh Tranh đứng cạnh nhau, Đinh Tranh trong tay cầm ốm nhòm nhìn về phương xa, thấp giọng hỏi: “Lần này tôi cược số 5, có xảy ra chuyện gì không? Tin tức của cô có đáng tin không?”
Số 5 không ai khác chính là Chu Mộ Ngôn.
Qua ống nhòm, anh ta mặc bộ đồ đi xe máy và đội mũ bảo hiếm, nhưng vẫn không ngăn được vẻ đẹp trai.
Đinh Tranh lấm bấm: “Rất trẻ tuổi.”
Xa Tuyết nhắc nhở cô ta: “Là con trai duy nhất của nhà họ Chu ở phía Nam, nhưng hiện giờ
đã kết hôn!”
Đinh Tranh có chút tiếc nuối, nhưng sau đó lại nghĩ, có việc gì đâu?
Người đàn ông nào mà không ra ngoài ăn vụng?
Đoán được suy nghĩ của cô ta, Xa Tuyết thấp giọng nói: “Anh ta không chơi đùa với phụ nữ! Trong đội của anh ta có vài người hợp mắt với Giám đổc Đinh. Tôi nghe nói số 8 rất trêu hoa ghẹo nguyệt, biết rất rõ về phụ nữ. Sau này tôi sẽ giới thiệu cậu ta với Giám đốc Đinh được chứ?”
Đinh Tranh đã qua lại với nhiều người đàn ông, cô ta đang ở độ tuổi có nhu cầu rất lớn.
Cô ta không quá kén chọn.
Cô ta mỉm cười xem như đồng ý.
Cuộc thi chính thức bắt đầu và khá căng thẳng, kết quả đúng như Xa Tuyết đã nói, số 5 Chu Mộ Ngôn xếp đầu tiên.
Đồng đội sổ 8 của anh xếp thứ hai.
Đinh Tranh nhìn thân hình mảnh khảnh và đôi chân khỏe khoắn của người đàn ông, nhẹ giọng nói: “Trận đấu này tôi thắng mười triệu! Xa Tuyết… cô thật sự khiến tôi ấn tượng.”
Ngoài tiền ra còn có những chàng trai trẻ khỏe.
Điều này quá hấp dần đối với Đinh Tranh!
Xa Tuyết mặc áo khoác trắng, đeo kính râm, nghịch nghịch móng tay đẹp đẽ, thản nhiên nói: “Lần này vẫn là mâm nhỏ, chưa tính là gì!”
Đinh Tranh nhìn ả với ánh mắt coi trọng hơn một chút.
Sau trận đấu là tiệc rượu.
Ngoài các tuyển thủ còn có chủ câu lạc bộ và những người nổi tiếng đến từ thành phố B.
Ôn Noãn và Hoắc Minh đương nhiên cũng được mời, không những vậy còn là khách quý.
Đinh Tranh và cô là đối thủ không đội trời chung.
“Ôn Noãn!” Đinh Tranh cầm ly rượu cười nói: “Không ngờ lại gặp được cô ở đây! Sao vậy… cô cũng có hứng thú với đua xe?”
Sắc mặt Ôn Noãn bình tĩnh.
Cô cười nhạt: “Tôi chỉ ra ngoài cho khuây khỏa thôi! Không nhờ Giám đốc Đinh cũng có mặt ở đây, nghe nói Giám đốc Đinh mấy ngày trước bị triệu tập vì liên quan đến một vụ án giết người, không ngờ Giám đốc Đinh dù đang vướng vào một vụ kiện vẫn hứng thú đi xem thi đấu.”
Sắc mặt Đinh Tranh hơi thay đối.
Nhưng cô ta lại giả vờ bình tĩnh: “Cây ngay
không sợ chết đứng!
Ôn Noãn đang định nói gì đó thì bên kia đã có người đi tới: “Giám đốc Đinh! Chúng ta…”
Lời vừa dứt, đối phương cảm thấy có chút xấu hố.
Đó là Xa Tuyết!
Ôn Noãn nhìn Xa Tuyết, khẽ cau mày: “Cô còn liên lạc với cô ta sao?”
Xa Tuyết không dám nói.
Sấc mặt Ôn Noãn trở nên lạnh lùng: “Xa Tuyết, cô đã ký hợp đồng với công ty của tòi nhưng vẫn liên lạc với Giám đốc Đinh… Cô đã vi phạm điều cấm ky của tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK