Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn cứng đờ, phản cảm với sự đụng chạm của anh.

Anh ngẩn người, khàn giọng nói: “Ôn Noãn, anh biết em hận anh, nhưng anh không hề hối hận!”

Ôn Noãn cười lạnh.

Tất nhiên anh không hề hối hận, bởi vì anh chẳng mất thứ gì…

Ngày hôm sau, Ôn Noãn đến trung tâm âm nhạc, bắt đầu bận rộn với công việc.

Hoắc Minh gọi đến nhiều lần, cô đều không trả lời.

Anh thường xuyên tặng hoa và đặt bữa ăn từ khách sạn cao cấp cho cô nhưng Ôn Noãn chưa bao giờ đón nhận.

Một tuần sau, Bạch Vi gọi điện đến.

“Ôn Noãn, Khương Duệ sẽ đến phía Nam làm ăn kinh doanh, chuyến bay lúc hai giờ chiều! Tớ nghe Cảnh Sâm nói có thể ít nhất là một năm hoặc nhiều nhất là hai năm, cậu ta sẽ không trở lại trong thời gian ngắn!”

Ôn Noãn cầm điện thoại, đứng trước cửa sổ sát đất.

Cô khẽ ừ.

Bạch Vi nhỏ giọng hỏi: “Cậu... Có muốn đến tiễn cậu ta không?”

Ôn Noãn hơi ngẩng mặt lên, một lúc sau mới nói: “Không đi đâu, cậu chào thay tớ… Không, cũng không cần đâu.”

Bạch Vi khẽ thở dài.

Sau khi cúp điện thoại, Ôn Noãn vẫn đứng đó, nhìn lên trời xanh mây trắng.

Khương Duệ đi rồi...

Nhưng cô sẽ luôn nhớ mãi trong đêm đen tối nhất đó, chính Khương Duệ đã bước ra từ trong đêm đen và trao hơi ấm cho cô, cô cũng nhớ người đó đã nói với cô vào lúc cô suy sụp: “Ôn Noãn, chúng ta hãy thử đi!”

Khương Duệ, tôi hy vọng cả đời cậu sẽ không lo không nghĩ.

Gần trưa, thư ký đi vào: “Tổng giám Ôn, tài xế cô cần tuyển đã đến rồi. Vậy... Bây giờ cô có muốn gặp cậu ta không?”

Ôn Noãn nhẹ nhàng nói: “Cho cậu ta vào đi!”

Cô nhân viên lễ tân đỏ mặt ra ngoài, Ôn Noãn thấy hơi kỳ lạ, vô duyên vô cớ sao lại đỏ mặt thế!

Một lúc sau thì cô đã hiểu.

Cửa phòng làm việc mở ra, người tài xế đó bước vào, đập vào mắt cô đầu tiên là một đôi chân siêu dài, sau đó là gương mặt trẻ trung trông như yêu nghiệt.

Đôi mắt hoa đào hẹp dài, sống mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng.

Trông giống như một con sói nhỏ đạt tiêu chuẩn!

Ôn Noãn từ chối không hề nghĩ ngợi: “Có lẽ cậu đi nhầm chỗ rồi, chỗ chúng tôi đang tuyển tài xế.”

Con sói nhỏ ném một phần tài liệu lên bàn.

“Vị trí mà ông đây ứng tuyển là tài xế!”

Ông...

Ôn Noãn cúi đầu xem tài liệu.

Chu Mộ Ngôn, 23 tuổi người thành phố H! 185 cm, số đo ba vòng...

Ôn Noãn ho nhẹ: “Cậu Chu, vì một số lý do nên có lẽ chúng tôi chưa thể tuyển dụng cậu.”

Chu Mộ Ngôn cúi người ngồi lên bàn làm việc của cô: “Ông đây là tay đua xe chuyên nghiệp, lái xe cho một công ty nhỏ như công ty của cô, cô có biết đã nể mặt cô rồi không?”

Ôn Noãn cau mày.

Cô bình tĩnh nói: “Lương tháng tám ngàn, không bao gồm chỗ ở, nếu đồng ý làm thì cứ ở lại!”

Cô nghĩ, vị cậu ấm này nhất định sẽ không chịu làm!

Không ngờ con sói nhỏ lại cười ha hả.


Cậu ta tiến lại gần cô: “Thẻ của ông đây đã bị tịch thu, cô trả lương tám ngàn tệ không bao gồm chỗ ở, cô muốn để ông đây ngủ ngoài đường sao? Với ngoại hình này của ông đây thì chẳng an toàn chút nào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK