Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Minh hiểu cô bé nhất.

Anh đánh nhẹ mũi của cô bé: "Có phải con cũng thèm rồi?"

Tiểu Hoắc Tây ngẩng đầu lên, giọng điệu hiện rõ: "Con không có thèm! Con đã bảy tuổi rồi!"

Hoắc Minh sờ tóc cô bé.

Anh biết Hoắc Tây thèm rồi.

Cô bé ở trong phòng thí nghiệm đợi hai năm, đừng nói là sữa mẹ thiên nhiên, chỉ là sữa bò cũng chưa uống qua mấy ngụm, đều là truyền chất dinh dưỡng nhân tạo, có thể nếm được mùi gì.

Biểu cảm của Hoắc Minh dịu dàng hơn sắc đêm.

Chủ đề của Tiểu Hoắc Tây còn xung quanh chuyện đó.

Hoắc Minh dứt khoát ôm cô bé lên, đi về phía phòng trẻ em, Tiểu Hoắc Tây ôm lấy cổ bố.

Kết quả, Hoắc Doãn Tư không ở phòng trẻ em.

Ôn Noãn còn đang đút Hoắc Kiều.

Cô bé trắng nõn đó, tóc có thể cột thành chùm nhỏ rồi, mắt đen sáng lấp lánh.

Cô bé cầm uống.

Vừa nhìn thấy bố đột nhiên buông ra, cười với Hoắc Minh.

Hoắc Minh đương nhiên cũng thích cô bé.

Anh rất thuận tay đặt Tiểu Hoắc Tây qua đó, bế Hoắc Kiều lên nói: "Bố thay tã cho nhé!"

Ôn Noãn không nghi ngờ.

Tiểu Hoắc Tây ngại ngùng bắt đầu ăn.

Hoắc Minh nghiêng người, ghé sát tai Ôn Noãn nói: "Anh thấy khá nhiều, đừng lãng phí đó!"

Ôn Noãn đã hiểu.

Mặt của cô có chút nóng, dù sao Hoắc Tây cũng là đứa trẻ sắp lớn rồi.

"Minh." Cô không khỏi kêu lên.

Hoắc Minh quay lưng lại, rất chậm rãi thay tã...Cuối cùng không còn cách chỉ có thể để Tiểu Hoắc Tây uống, đứa trẻ lớn như vậy bế trong lòng.

Ôn Noãn khá ngại ngùng.

Đợi dỗ các con xong về lại phòng ngủ chính.

Cô ngồi ở trước bàn trang điểm thoa kem dưỡng da, Hoắc Minh chọc hồi lâu cô cũng không quan tâm anh, cuối cùng anh dán chặt vào lưng cô, nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của cô, dịu dàng hỏi: "Giận rồi sao?"

Ôn Noãn nghiêng đầu: "Anh nói xem?"

Hoắc Minh cảm thấy trên người cô thơm, nhịn không được cắn một cái.

"Hoắc Tây không phải chưa từng uống sao! Khi sinh Doãn Tư rất nhanh đã về sữa, cũng không có cơ hội?"

Ôn Noãn hỏi ngược lại: "Đó là do ai tạo thành?"

Hoắc Minh biết dỗ không được, nhẹ giọng nói: "Là anh không tốt!"

Ôn Noãn không lên tiếng, tiếp tục thoa kem dưỡng da.

Cuộc sống bây giờ rất tốt, cũng không cần lấy chuyện quá khứ để ngăn cách đôi bên, đến đây thì dừng thôi.

Sau này, hai vợ chồng ở riêng.

Đương nhiên chuyện tình dục sẽ xảy ra...

Mặt của Ôn Noãn trầm luân, cô nhẹ nhàng sờ khuôn mặt của Hoắc Minh, thấp giọng hỏi: "Minh có phải anh có tâm sự không?" Hoắc Minh từ trên cao nhìn xuống.

Anh cúi đầu hôn vợ, hôn rất lâu lại là một màn say mê thích thú.

Rất lâu, anh nghiêng người qua bên cạnh.

Ôn Noãn theo qua vẫn nhẹ nhàng sờ mặt anh: "Có phải chuyện của cậu?"


Hoắc Minh nằm ngửa, nhìn lên trần nhà nhẹ giọng nói: "Kiểm tra bệnh không tốt! Phải thiết kế kế hoạch trị liệu lần nữa!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK