Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Nhiên bảo Lâm Hi bỏ con chó nhỏ xuống, đi rửa tay ăn sáng, ở phương diện này cô ấy đã dạy cho con mình thành thói quen, đứa trẻ dậy sớm ngủ sớm, ngày ăn ba bữa phát triển khỏe mạnh.

Lâm Hi cũng rất ngoan và nghe lời.

Đúng lúc, An Nhiên đang ngồi ngay bên phải Hoắc Doãn Tư, uống xong nửa cốc sữa bò, người đàn ông lên tiếng: "Bây giờ tổng giám đốc An biết nhiều thật đấy, thấu hiểu nhân sinh còn nói rất đúng! Chuyện của người khác thì em nhìn thấu triệt, thế em có thời gian suy nghĩ chuyện của mình không?"

"Nghĩ cái gì?"

An Nhiên giả ngốc với anh ấy, nhưng lúc lấy sandwich, cô ấy lại rót tiếp cho anh ấy một cốc cà phê.

Hoắc Doãn Tư nhìn hành động này của cô ấy.

Anh ấy hơi nghiêng người rồi cười nhẹ, sau đó không hỏi tiếp nữa.

An Nhiên nói: "Lát nữa anh đi làm, em đợi thím Lâm đến em mới đi! Tiện thể trông Tư Ỷ một lúc."

Nhắc đến cái này, Hoắc Doãn Tư nhìn lên tầng.

Anh ấy nói: "Phát này cô ấy không qua được cũng buộc phải qua! Người mà Cố Vân Phàm cưới không phải là người bình thường, cuộc hôn nhân này có thể nói là không gì phá nổi, cho nên dù Lý Tư Ỷ có qua thành phố H thì cũng không thay đổi được kết cục! Bây giờ người ta đã là người đàn ông có vợ, bảo cô ấy đừng nghĩ nữa, em cũng đừng lo quá, em còn ít tuổi hơn cô ấy đấy... Vả lại cứ chiều chuộng thì cô ấy càng khó vượt qua."

Lúc anh ấy nói, An Nhiên nhìn anh ấy chăm chú.

Hoắc Doãn Tư hừ nhẹ: "Chưa thấy người đàn ông nào đẹp trai như này à?"

An Nhiên thành thật trả lời: "Chưa thấy bao giờ."

Hoắc Doãn Tư nhìn cô ấy, nhìn hẳn một lúc lâu, sau đó anh ấy cầm khăn ăn trắng lên lau miệng, rồi xoa đầu Lâm Hi đang ngồi bên cạnh: "Ba ba tới công ty đây!"

Lâm Hi lập tức bế Trà Sữa lên: "Con chào bố!"

Hoắc Doãn Tư cười thằng nhãi con này đang cố tình để được ôm Trà Sữa thêm vài cái, dụng tâm kín đáo giống mẹ thằng bé!

...

Sau khi Hoắc Doãn Tư đi làm, không đến một tiếng sau là thím Lâm tới rồi.

An Nhiên mời bà ấy hỗ trợ, thím Lâm rất vui lòng đồng ý, vả lại còn được đưa Nữu Nữu sang đây sống cùng, chuyện đó quá tốt.

Thím Lâm nói với An Nhiên: "Thực ra tôi cũng muốn vậy! Hiện giờ con trai tôi đang mải kiếm tiền, tôi sợ nó lỗ mãng nên vợ nó buộc phải canh bên cạnh nó. Bây giờ Nữu Nữu đi theo tôi, hai vợ chồng nó không có ràng buộc, lại có thể tập trung gây sự nghiệp rồi."

An Nhiên hỏi tình hình hiện tại của Lâm Bân, cô ấy cũng mừng cho hắn.

Lúc này Lâm Hi chạy tới, cậu bé ôm dì Lâm rồi thân thiết gọi bà ơi, nghe cậu bé gọi mà dì Lâm đỏ cả vành mắt.

Bà ấy cũng nhớ Lâm Hi lắm!

Dì Lâm tới, An Nhiên yên tâm đi làm.

Buổi trưa, cô ấy gọi về một cuộc, một người giúp việc khác nghe máy, người giúp việc lắp bắp nói: "Cô Lý dậy rồi, bây giờ đang ngồi cùng cậu chủ Lâm Hi đợi mỳ vằn thắn của dì Lâm, à phải rồi, còn có Trà Sữa nữa."

An Nhiên thở phào nhẹ nhõm!

Cúp điện thoại, cô ấy ngồi trên ghế da, yên lặng nghĩ về chuyện của Lý Tư Ỷ.

Cô ấy đưa Lý Tư Ỷ về nhà, không chỉ là cho Lý Tư Ỷ một chỗ ở, trên thực tế Lý Tư Ỷ dây vào tai họa khá to, bố mẹ cô ấy không dễ dàng tha thứ cho cô ấy, nhưng Lý Tư Ỷ ở nhà họ Hoắc thì lại khác, bố mẹ nhà họ Lý có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì cũng không dám la lối khóc lóc đến nhà họ Hoắc đòi người.

Lần này cô ấy lại nợ ơn Hoắc Doãn Tư.

Đang suy nghĩ, điện thoại nội bộ reo lên, cô ấy bắt máy thì nghe thấy giọng nói ngọt ngào của cô thư ký: "Tổng giám đốc An! Tiểu Hoắc tổng của tập đoàn Hoắc Thị hẹn ngài chiều nay đi đánh golf, muốn hẹn giờ tiện cho ngài."

Tiểu Hoắc tổng của tập đoàn Hoắc Thị, chẳng phải là Hoắc Doãn Tư sao?

Đánh golf?

Sáng nay bọn họ vừa ăn sáng cùng nhau còn gì, sao lúc đó anh ấy không nói, còn bắt thư ký chuyển lời?

An Nhiên nghĩ xong nói: "Ba giờ chiều nhé!"

Cúp máy, cô ấy lấy điện thoại ra vào zalo, sau đó nhập mấy chữ [nhàm chán! Ngây thơ!]

Khoảng nửa tiếng sau, Hoắc Doãn Tư mới nhắn lại.

[Tối qua lúc anh nằm trên giường tổng giám đốc An, tổng giám đốc An không tỏ vẻ như này nhé, lúc đó tổng giám đốc An chỉ muốn ăn anh luôn thôi.]

An Nhiên đỏ mặt.

Bởi vì cô ấy bị Hoắc Doãn Tư nói trúng suy nghĩ trong lòng, cô ấy là phụ nữ, cô ấy cũng có nhu cầu. Ngày nào Hoắc Doãn Tư cũng mặc như thế rồi lượn qua lượn lại trước mặt cô ấy, đương nhiên là cô ấy có cảm giác rồi.

Trước ba giờ chiều, An Nhiên lại nhận được một thông tin.

Có thể coi là tin tốt!

Tổng giám đốc Hứa đồng ý đầu tư vào dự án của tập đoàn Cố Thị, đây là một tin vui cực lớn đối với An Nhiên, cô ấy vội vàng mở cuộc họp, yêu cầu bộ phận tuyên truyền công bố chuyện này ra ngoài.

Quả nhiên, buổi chiều trước phiên báo cáo cuối ngày của thị trường chứng khoán, cổ phiếu của tập đoàn Cố Thị tăng vọt.

Cố Vân Phàm cũng đặc biệt gọi điện tới: "An Nhiên, đúng là tôi không nhìn nhầm cô! Lần này coi như đã khắc phục được khó khăn rồi!"

An Nhiên cười nhạt: "Không phụ sự kỳ vọng của tổng giám đốc Cố là được!"

Kết thúc cuộc gọi, tâm trạng An Nhiên rất tốt.

Lúc này Hoắc Doãn Tư gọi điện riêng cho cô ấy, giọng điệu rất là bất mãn: "Đã mấy giờ rồi! Sao em chưa đến?"

An Nhiên nhìn đồng hồ, đã năm giờ rồi.

Cô ấy xin lỗi Hoắc Doãn Tư: "Xin lỗi em có việc nên hơi mất thời gian! Hay là chúng ta hẹn lần sau đi tổng giám đốc Hoắc?"

Hoắc Doãn Tư hạ giọng: "Hẹn lần sau cũng được! Tối nay chúng ta chơi một hồi, xong chúng ta sẽ hẹn lần sau."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK