Sau khi bắt được Chu lão gia và Bành lão gia, vì để che mắt thiên hạ, Kim Phi còn bảo Trương Lương đưa bọn họ đến núi Hổ Đầu và đỉnh Song Đà để khuyên đầu hàng.
Tất cả các kế hoạch đều là để tìm cơ hội quét sạch bọn thổ phỉ với tổn hại ít nhất!
Muốn làm được điều này, đầu tiên cần một địa hình phù hợp để phục kích.
Cuối cùng, Kim Phi đã chọn Trường Xà Câu, một nơi cách làng Tây Hà không xa.
Trường Xà Câu này là một thung lũng dài và mỏng, được đặt tên theo hình dạng giống như một con rắn dài.
Một khi thổ phỉ tiến vào, chỉ cần dùng mấy cái máy bắn đá là có thể chặn hai đầu khe núi, thổ phỉ liền biến thành rùa trong hũ.
Hơn nữa Trường Xà Câu không rộng, hai bên sườn núi có thể đặt máy bắn đá để tiến hành yểm hộ công kích.
Rõ ràng là nơi tốt nhất để phục kích.
Sau khi chọn xong điểm phục kích và thiết lập vị trí máy bắn đá, việc duy nhất còn lại phải làm là dẫn bọn thổ phỉ vào trong Trường Xà Câu.
Kim Phi biết rằng bọn thổ phỉ nhất định sẽ báo thù làng Tây Hà, nhưng có lẽ vẫn sợ hãi lực lượng phòng vệ ở đây nên không dám đến.
Vì để bọn thổ phỉ yên tâm, Kim Phi cố ý để những tiêu sư còn lại trong làng thành nhóm trấn áp thổ phỉ, tản đi khắp nơi.
Còn chưa nghĩ ra cách nên sắp xếp đàn ông trong làng như thế nào thì đã xảy ra vụ tấn công ngoài ý muốn.
Vô tình, không cần Kim Phi sắp xếp, đàn ông trong làng đều đã chạy tới ứng cứu y.
Cơ hội tốt như vậy, Kim Phi đương nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức nghĩ cách thông báo cho đội trấn áp thổ phỉ, tăng tần suất tuần tra ở những nơi khác, đồng thời cố ý nới lỏng khu vực xung quanh Trường Xà Câu.
Bọn thổ phỉ sợ đánh rắn động rừng, quả nhiên đi theo đường Trường Xà Câu.
Thấy kế hoạch sắp thành công, thổ phỉ sắp tiến vào Trường Xà Câu, ngọn núi phía đối diện đột nhiên bốc lên cột khói…
Đây không phải là nói rõ với bọn thổ phỉ đừng trốn nữa, bọn ta phát hiện ra các ngươi rồi sao?
Thực tế bây giờ bọn thổ phỉ đã hoảng rồi.
“Phùng tiên sinh, chúng ta bị phát hiện rồi sao?”
Từ đại đương gia thận trọng, liền tới tìm Phùng tiên sinh, hỏi: “Bây giờ làm thế nào, có đánh không?”
“Đã đến đây rồi, đi thêm một chút nữa là tới làng Tây Hà, nhất định là phải đánh!”
Lỗ đương gia không đợi Phùng tiên sinh trả lời, giành nói: “Bây giờ đàn ông trong làng Tây Hà không còn nữa, phát hiện ra chúng ta thì sao chứ? Chúng ta cứ xông vào, dựa vào mấy con đàn bà chẳng lẽ ngăn được chúng ta sao?”
“Lỗ đương gia nói có lý, chủ lực của làng Tây Hà đều đã bị Kim Phi đưa tới sông Gia Lăng rồi, cho dù bây giờ làng Tây Hà phái người đi cầu cứu, chạy đến sông Gia Lăng thông báo cho Kim Phi, Kim Phi đưa người quay về, dù có nhanh thế nào cũng phải mất 2 ngày”.
Phùng tiên sinh nói: “Một hai ngày đủ cho chúng ta lật làng Tây Hà nên vài lần rồi, sau đó có thể thuận lợi rút lui”.