Quan Hạ Nhi không hiểu chuyện đấu tranh trong triều đình, cô luôn cho rằng cái chết của Kim Phi là do cướp biển gây ra.
Khỉ tình hình càng ngày càng rõ ràng, Quan Hạ Nhi dần dần nhận ra sự việc ở Đông Hải không đơn giản như vậy.
Nhưng vì nguyên nhân kiến thức, cô căn bản không tìm ra được mối quan hệ trong đó, vì vậy sau bữa cơm trưa, cô đì tìm Cửu công chúa.
Mấy ngày nay tâm trạng Khánh phỉ rất tệ, lúc Quan Hạ Nhi đến, Cửu công chúa vừa mới dỗ Khánh phi ngủ xong.
“Khánh phi nương nương thế nào rồi?” Quan Hạ Nhi hỏi.
“Vẫn ổn, chỉ là lo lắng cho cữu cữu ở kỉnh thành, không ăn nổi cơm.” Cửu công chúa nói.
Khánh Quốc công là người ủng hộ nhiệt tình cho Kim Phỉ và Cửu công chúa, sau khỉ Tứ hoàng tử lên nắm quyền, nhất định sẽ không buông tha cho ông ta.
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Quan Hạ Nhi hỏi.
“Hiện giờ kinh thành đã bị Lão Tứ nắm giữ, chúng ta không còn cách nào khác, chỉ hy vọng
cữu cữu có thể nghĩ ra biện pháp tự cứu mình thòi.”
Cửu công chúa bất lực lắc đầu: “Tỷ tỷ, tỷ tìm ta có chuyện gì sao?”
“Có chút chuyện.” Quan Hạ Nhi nói: “Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy ta càng nghĩ càng cảm thấy chuyện đương gia bị cướp biển tập kích ở Đông Hải không hề đơn giản, nhưng ta lại không nghĩ ra được, muốn đến tìm điện hạ để xỉn lời khuyên.”
“Tỷ tỷ nói xin lời khuyên là khách sáo rồi.”
Vũ Dương xua tay nói: “Phu quân bị tập kích ở Đông Hải, quả thực là không đơn giản như vậy, rất có khả năng là liên quan đến Lão Tứ và đám quyền quý ở kinh thành.”
“Là thế nào?” Quan Hạ Nhỉ hỏi.
“Ta và phu quân đã coi thường Lão Tứ, cũng coi thường những gia đình quyền thế trong thiên hạ.”
Cửu công chúa thở dài nói: “Trước kia ta và phu quân đều cho rằng, chỉ cần chúng ta chế tạo ra được vũ khí đủ mạnh thì có thể trấn áp được tất cả, sau đó từ từ thực hiện chính sách mới.”
Nóỉ đến đây, Cửu công chúa cười khổ:
“Hiện tại xem ra ta và phu quân đã phạm sai lầm khi coi thường kẻ địch, cũng coi thường quyết tâm của các gia tộc quyền thế, coi thường thủ đoạn của bọn họ, bọn họ tàn nhẫn hơn ta tưởng tượng quá nhiều!”
Thật ra, khỉ Cửu công chúa biết Kim Phỉ bị cướp biển tấn công, ý nghĩ đầu tiên của cô ấy là đám quyền quý đã bắt đầu báo thù.
Cho nên ngoài việc phái Thiết Chùy đi đến Đông Hải để tìm kiếm cứu nạn, cô ấy còn phái một số mật thám đi điều tra kẻ chủ mưu đằng sau vụ việc này.
Nhưng không đợi cô ấy điều tra ra được kết quả, Tứ hoàng tử đã tạo phản cướp ngôi vị ở trong kỉnh thành.
Đây là điều mà Cửu công chúa và Kim Phi hoàn toàn không ngờ tới.
“Vũ Dương, muội đã điều tra ra gia tộc quyền quý nào làm chưa?” Quan Hạ Nhi cau mày hỏi.
“Vẩn chưa, bọn tay sai của đối phương rất sạch sẽ, người của ta tạm thời chưa tìm được manh mối gì.” Cửu công chúa lắc đầu: “Hơn nữa ta cảm thấy không chỉ có một gia tộc, mà là rất nhiều gia tộc.”
“Tại sao?”
“Mấy ngày gần đây, ta đã ngẫm nghĩ lại những chuyện xảy ra sau khi quen biết với phu quân, muốn tìm xem ai hận chúng ta nhất, nghĩ đi nghĩ lại, ta mới phát hiện ra, người căm hận ta và phu quân thực sự quá nhiều!”
Cửu công chúa nói: “Kể từ khi chúng ta giết Từ mập ở Tây Xuyên, e rằng những kẻ quyền quý đó đã hận chúng ta rồi.
Còn cả muối mười văn tiền do phu quân chế tạo ra, cũng đã cắt đứt đường tài lộc của nhiều gia đình kiếm tiền bằng nghề bán muối.
Phu quân đã từng nói, cắt đứt nguồn tài chính của người khác, giống như giết chết cha mẹ của họ.
Còn nữa, nếu như chính sách mới của chúng ta thực hiện thành công thì sẽ là một thảm họa đối với những gia tộc quyền quý trong thiên hạ, ngoại trừ một số gia tộc như cữu cữu, nhà họ Chung, nhà họ Tần.
Bây giờ nghĩ lại, nếu ta xuất thân từ một gia tộc quyền quý, e rằng ta cũng sẽ cố gắng hết sức để giết chết phu quân và ta.
Không giấu gì tỷ tỷ, lần này ta đến Kim Xuyên, ngoài lo lắng về công trình đập Đô
Giang, ta còn muốn xem còn gia tộc quyền quý nào sẽ nhảy ra nhân cơ hội làm loạn không, sau đó bắt trọn ổ bọn họ.
Đánh giá theo tin tình báo mấy ngày nay do Tiểu Ngọc thu thập được, lần này từ kỉnh thành, Giang Nam đến Đông Hải đều có người chặn đường rút lui của các nhân viên hộ tống, điều này cho thấy rằng rất nhiều gia tộc quyền quý đã liên thủ lại, chỉ một gia tộc quyền quý hoặc là một vài gia tộc quyền quý, thì không thể gây ra động tĩnh lớn như vậy được.
Chỉ khi mưu sĩ của rất nhiều nhà tụ họp lại với nhau, mới có thể lập ra một kế hoạch liền mạch không chê vào đâu được trong một khoảng thời gian ngắn như vậy được, cũng chỉ khi có nhiều gia tộc quyền quý liên hợp lại thì mới có thể hành động ở nhiều nơi từ kinh thành, Giang Nam đến Đông Hải như vậy được.1′
Cửu công chúa cười nhạt nói: “Bình thường giữa những gia tộc quyền quý này đều căm hận nhau đến mức đấu tranh ngươi chết ta sống, vậy mà lần này vì để đối phó với phụ hoàng và phu quân, họ từ bỏ mối hận cũ để liên thủ lại, cũng thật sự làm khó bọn họ rồi!”
“Trước đây ta không hiểu được, một người thông minh như đương gia, tại sao có thể rơi vào tay một đám cướp biển, giờ muội nói như
vậy ta mới hiểu, hóa ra phía sau đám cướp biển còn có cao thủ chỉ điểm nữa!1′
Quan Hạ Nhi đằng đằng sát khí nói: “Cho dù có bao nhiêu gia tộc thì ta cũng sẽ khiến bọn họ nợ máu trả bằng máu!”
“Tỷ tỷ, tỷ muốn làm gì?” Cửu công chúa hỏi.
“Chờ tất cả các nhân viên hộ tổng rút lui trở về, ta muốn đến kỉnh thành hỏi xem, rốt cuộc là ai đã hại đương gia!” Quan Hạ Nhi nghiến răng nghiến lợi nói.
Nghe vậy, Cửu công chúa hoảng sợ.
Quan Hạ Nhi muốn đến kinh thành, nhất định sẽ không đi một mình.
Tứ hoàng tử và đám quyền quý cũng sẽ không trơ mắt nhìn cô ấy vào kỉnh thành.
Chắc chắn đôi bên sẽ có một trận chiến đẫm máu.
Mặc dù Cửu công chúa hận Tứ hoàng tử, nhưng cô âỳ càng lo lắng Đại Khang bị đánh tan tành hơn.
“Tỷ tỷ, tỷ đừng kích động, những gì ta vừa nói chỉ là suy đoán thôi, cũng không có chứng cứ, hơn nữa ta cũng không biết rốt cuộc người ra tay là ai nữa?”
“Không sao, muội không biết, thì ta sẽ đi hỏi tân Hoàng đế, hắn ta nhất định sẽ biết.” Quan Hạ Nhỉ nói.
“Tỷ tỷ, ta biết tỷ rất tức giận, ta cũng muốn giết chết Lão Tứ, nhưng chúng ta không thể làm như vậy được!”
Cửu công chúa kéo tay áo của Quan Hạ Nhỉ nói: “Tỷ tỷ, hãy nghĩ đến phu quân, thực chất phu quân cũng rất hận những gia tộc quyền thế, nói bọn họ là rệp nằm trên người dân chúng để hút máu, phải diệt trừ thì dân chúng mới có thề có cuộc sống tốt được, nhưng tại sao phu quân vẫn luôn chưa ra tay? Là vì phu quân biết như vậy thiên hạ nhất định sẽ đại loạn….”
“Thiên hạ đại loạn liên quan gì đến ta?” Quan Hạ Nhỉ ngắt lời của Cửu công chúa: “Ta là phụ nữ trong nhà, không hiểu nhiều đạo lý như vậy, nhưng ta biết giết người thì đền mạng, bọn họ hại đương gia của ta, ta sẽ phải trả thù cho đương gia!”
Thấy Cửu công chúa vẫn còn muốn nói, Quan Hạ Nhi căn bản không cho cô ấy có cơ hội: “Vũ Dương, muội và đương gia là lo lắng quá nhiều fôỉ nên hôm nay mới đi đến bước này, chuyện tiếp theo muội đừng xen vào, hãy ở lại đây yên tâm dưỡng thai là được!”
Nói xong, cô quay người dẫn theo hộ vệ rời đi.
Trong mấy ngày tiếp theo, Quan Hạ Nhỉ vốn luôn hiền lành dịu dàng dường như đã trở thành một người khác, cô ra lệnh cho Trịnh Phương tổ chức những nhân viên hộ tống đã rút lui trở về thành các đội, tiến hành diễn tập thực chiến suốt cả ngày.
Cô còn ra lệnh cho Mãn Thương lãnh đạo xưởng luyện gang dốc toàn lực chế tạo vũ khí!
Tứ hoàng tử tạo phản, người mà hắn kiêng dè nhất chính là Kim Phì, và tiêu cục Trấn Viễn dưới quyền của Kim Phi.
Cho nên hắn ta mới đợi đến khi đám quyền quý giải quyết Kim Phỉ rồi mới dám ra tay.
Tứ hoàng tử là người mưu mô nhất trong tất cả các Hoàng tử, trước khỉ tạo phản, hắn ta đã chuẩn bị kỹ càng hơn nhiều so với Thái tử lúc trước.
Ngoài Đông Hải, hắn ta còn bố trí mật thám ở Kim Xuyên, Tây Xuyên, đập Đô Giang và những nơi khác nữa.
Làng Tây Hà là đại bản doanh của Kim Phỉ càng là mục tiêu theo dõi trọng điểm của mật thám.
Quan Hạ Nhi làm ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên không thể thoát khỏi tầm mắt của mật thám.
Chẳng bao lâu sau, Tứ hoàng tử ở kinh thành xa xôi đã nhận được tin tức từ mật thám.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK