Mục lục
(Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy trên mặt biển ở phía bắc, xuất hiện chi chít bè gỗ.

Số lượng còn nhiều hơn lúc mà Kim Phi gặp phải khi đi từ Đông Hải trở về Kim Xuyên.

“Bọn chúng tỏa ra từ đâu vậy?” Sắc mặt Kim Bằng cũng thay đổi.

Vua của Đông Man đã biết Kim Phi có thuyền hơi nước từ lâu rồi, hơn nữa cũng biết một khi hắn tấn công thành Du Quan, thuyền hơi nước sẽ đến tiếp viện, sao có thể không có chuẩn bị trước chứ?

Hắn tự biết mình không có vũ khí có thể có khả năng chống lại Trấn Viễn số 1, cũng chỉ có thể chiến đấu bằng số lượng.

Trước khi khởi xướng trận chiến tấn công vào thành, vua Đông Man đã sai người chặt hàng loạt cây cối, làm thành rất nhiều bè.

Cấu tạo của bè gỗ rất đơn giản, chỉ có hai khúc gỗ cộng thêm vài tấm ván gỗ, lại treo một cánh buồm trên tấm ván gỗ.

Nhưng số lượng thật sự quá nhiều, hơn nữa bây giờ gió bắc đang thổi đến, cánh buồm trên bè gỗ đều bị thổi bay lên, tốc độ cũng thật sự quá nhanh!

“Nhanh, chuẩn bị máy bắn đá!”

Kim Bằng gào lên rồi lao về phía Trấn Viễn số 1.

Khi Kim Phi từ Đông Hải về Kim Xuyên, cũng từng gặp phải loại tấn công dày đặc này, khi đó Kim Phi đã sử dụng phối hợp cả ca-nô với khinh khí cầu để đánh bại đối phương.

Nhưng mặt biển ở nơi này rộng hơn Trường Giang rất nhiều, hơn nữa vì để đề phòng Trấn Viễn số 1 thả khinh khí cầu, quân địch đã thả Hải Đông Thanh ra, để nó lượn vòng trên mặt biển.

Ca-nô thì còn có thể dùng, nhưng trên Trấn Viễn số 1 tổng cộng chỉ mới được trang bị có bốn chiếc ca-nô, đối mặt với nhiều quân địch như thế, tùy tiện xông lên một cách hấp tấp chính là đang đi tìm đường chết.

Bây giờ, thứ duy nhất mà Kim Bằng có thể sử dụng, cũng chỉ còn có máy bắn đá thôi.

“Đại đội 1, mau đi theo ta tới giúp đỡ! Những người khác nhanh chóng mang đạn xuống đây!”

Lưu Thiết dẫn theo đại đội 1 đi tới phía sau Kim Bằng.

Chờ bọn họ chạy tới boong tàu, nhóm bè gỗ phía trước đã vọt tới cách Trấn Viễn số 1 chưa tới năm trăm mét, cũng nhanh chóng tiến vào phạm vi tấn công của máy bắn đá.

Máy bắn đá liên tiếp phát động, có cái ném những gói thuốc nổ, có cái ném lựu đạn và những lọ dầu hỏa.

Mặt biển mới nãy vẫn còn vô cùng tĩnh lặng, nháy mắt đã biến thành cảnh tượng sôi động.

Những gói thuốc nổ tạo ra sóng nước cao tới hàng chục mét, rất nhiều bè gỗ bị lật ngược.

Nhưng số lượng bè gỗ thật sự quá nhiều, máy bắn đá quét sạch mười chiếc bè, thì còn có hai mươi, ba mươi chiếc lao đến.

Chẳng bao lâu sau, Trấn Viễn số 1 đã bị một đám bè gỗ bao vây xung quanh.

Người Đông Man trên bè gỗ vừa giơ khiên lên ngăn cản hỏa lực từ nỏ tay của nhân viên hộ tống, vừa châm những lọ dầu hỏa đã chuẩn bị từ trước và ném chúng lên boong tàu.

Lúc bình thường, thuyền hơi nước khi bị tấn công chắc chắn sẽ không đứng yên đấy, chỉ cần thấy có gì không ổn sẽ lập tức chạy đi.

Nhưng lần này, vua Đông Man tới mà có chuẩn bị, hắn giấu những chiếc bè bằng gỗ này sau một ngọn núi nhỏ ở phía Bắc, mấy người Lưu Thiết ở thành Du Quan không phát hiện ra nên cũng không cảnh báo trước cho Kim Bằng.

Ngọn núi nhỏ kia cách thành Du Quan không quá xa, hôm nay gió Bắc còn lớn nên bè gỗ lướt rất nhanh.

Mặc dù Trấn Viễn số 1 là chiến hạm tiên tiến nhất thời bấy giờ, nhưng vẫn chỉ là thuyền hơi nước, phải đun sôi nước trong nồi hơi lên rồi mới khởi động được.

Trước đó, cả Lưu Thiết và Kim Bằng đều không nghĩ tới người Đông Man sẽ có khả năng tấn công Trấn Viễn số 1, nên sau khi Trấn Viễn số 1 cập bến tàu, người ta tắt máy rồi thả neo, bắt đầu vận chuyển vật tư.

Để nồi hơi và đường ống không bị tắc nghẽn, sau mỗi chuyến đi xa người thợ nồi hơi sẽ làm xả sạch nước trong nồi hơi.

Lúc các thủy thủ và nhân viên hộ tống đang vận chuyển vật tư và đạn dược, người thợ nồi hơi đã xả hết nước nóng trong nồi hơi ra, bây giờ có cho nước vào trở lại ngay lập tức thì trong chốc lát không thể sôi được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK